Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 598

Hứa Nam Nam cũng cảm thấy rất bất lực. Loại người này tự mình làm sai chuyện vẫn không hối cải, còn luôn cảm thấy do vấn đề của người khác, trút giận lên người người khác.
Cũng là chọn quả hồng mềm để bóp thôi.
Hứa Mai Tử gây ra một trận ồn ào trong nhà ăn như vậy, bị phía ủy ban mỏ phê bình một phen. Cuối năm mọi người đều vội vàng làm việc, đồng chí này lại còn phá rối. Hơn nữa tác phong cá nhân có vấn đề, lại còn bám theo đồng chí nam đã kết hôn, đức hạnh không đàng hoàng.
Bị thông báo phê bình, việc chuyển từ học nghề sang chính thức năm sau cũng còn không đến lượt Hứa Mai Tử nữa, phỏng chừng bị sẽ kéo dài vô thời hạn.
Hứa Kiến Sinh vừa về đến nhà đã thấy Lý Tĩnh và Hứa Mai Tử lôi lôi kéo kéo ở cửa nhà mình.
Nhìn thấy Hứa Mai Tử, sắc mặt của Hứa Kiến Sinh cũng không vui mấy.
Tác phong của hai đứa cháu gái nhà mình nuôi đều có vấn đề. Hắn ta không còn chút mặt mũi nào. Vả lại lúc trước sau khi đứa cháu gái này tự dọn ra ngoài, Hứa Kiến Sinh cảm thấy mình nên cho gì cũng đã cho cả rồi, không muốn để ý đến đứa cháu gái này nữa.
"Cháu đi nhanh lên đi nhanh lên, không có lương tâm. Lúc trước bác nuôi dưỡng cháu lâu như vậy, đủ lông đủ cánh rồi là đi ngay. Bây giờ xảy ra chuyện lại quay về tìm bác cả của cháu à?"
Thấy Hứa Kiến Sinh trở về, Lý Tĩnh vội vàng đuổi Hứa Mai Tử đi. Sợ Hứa Kiến Sinh mủi lòng.
Hứa Mai Tử không để ý đến cô ta mà nhìn về phía Hứa Kiến Sinh vừa trở về: "Bác cả."
"Cháu đến làm gì?" Hứa Kiến Sinh hỏi bằng vẻ mặt bình tĩnh rồi đi vào nhà.
"Bác cả, bác có thể nói với thầy dạy của cháu vài câu về chuyện cháu chuyển lên chính thức không. Cháu cũng sắp chuyển lên chính thức rồi. Năm sau là chuyển được." Hứa Mai Tử tủi thân hét vào trong nhà. Sau khi Ngô Kiếm kết hôn, phía tỉnh lỵ cũng không có thư nữa. Dù cô ta có ngốc cũng biết có chuyện gì. Thảo nào lúc trước Ngô Kiếm ân cần thu xếp cho cô ta tham gia biểu diễn như vậy, hoá ra là gài bẫy để cô ta chui vào.
Lý Tĩnh cười mỉa: "Chính cháu tác phong không tốt, xảy ra chuyện tự mình gánh chịu, tìm bác cả của cháu có ích gì."
"Đây là chuyện của nhà họ Hứa chúng cháu, không mượn bác xen vào." Hứa Mai Tử tức giận nói.
Bây giờ người trong hầm mỏ đều khinh thường cô ta, cười nhạo sau lưng cô ta, dựa vào đâu mà Lý Tĩnh cũng khinh thường cô ta.
Hứa Kiến Sinh ở trong nhà nghe Hứa Mai Tử cãi nhau với Lý Tĩnh, cũng không để ý mà chỉ ngồi trên ghế: "Chuyện này bác không lo được, sau này tự bản thân cháu biểu hiện tốt, chắc chắn có thể chuyển sang chính thức."
"Bác cả, bác không lo chuyện này cho cháu thật ư? Sao bác lại bất công như vậy. Hứa Hồng gây chuyện mất mặt như thế, bác cũng giúp lo liệu việc kết hôn, còn giao công việc cho Lỗi Tử. Cháu và Long Long không có bất cứ thứ gì, tất cả đều dựa vào chính bản thân, giờ đây xảy ra chuyện, nhờ bác giúp chút chuyện mà bác cũng không giúp?"
"Anh Hứa, đừng để ý đến nó!" Lý Tĩnh tức giận đến nghiến răng.
Hứa Kiến Sinh xuyên qua cửa chính nhìn Hứa Mai Tử: "Bác quả là bất công, cực kỳ bất công. Bác nuôi dưỡng cháu và Hồng Hồng nhiều năm như vậy, lại không nuôi Nam Nam và Tiểu Mãn một ngày nào. Bác cho các cháu đi học, Nam Nam lại phải dựa vào chính mình để đến trường. Bác sắp xếp công việc cho cháu, Nam Nam còn phải tự mình tìm đường đi. Bác thiên vị hết cho người ngoài luôn rồi."
Hắn ta nhìn Hứa Mai Tử: "Cháu cũng đã lớn, cũng có công việc rồi, chuyện của mình thì tự mình giải quyết. Bác không lo được."
Hứa Mai Tử thật sự không ngờ Hứa Kiến Sinh ấy thế mà lại tuyệt tình, từ chối cô ta thẳng thừng đến này. Trong lòng cô ta cảm thấy tủi thân căm giận.
Cô ta cắn môi xoay người bước nhanh rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận