Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 817

Không cần biết là Tứ Bảo hay Tiểu Bảo, dù sao đứa nhỏ này được lớn lên trong sự cưng chiều của tất cả mọi người. Ngoại trừ được bố mẹ chăm sóc, Tiểu Bảo còn được anh chị dâu chăm sóc và rất nhiều người khác lấy cậu làm tâm điểm.
Lúc Lâm Tiểu Bảo được một tuổi hơn, cậu bé có hai đứa cháu. Hứa Nam Nam ôm Lâm Tiểu Bảo suýt thì khóc, sau đó bà nhìn chằm chằm vào bụng của cô con dâu thứ ba mới vào cửa.
Vợ của Tam Bảo là Đan Đan, là thanh mai trúc mã với Tam Bảo trong khu tập thể. Cô ấy là một cô gái xinh đẹp và dịu dàng.
Hứa Nam Nam rất hài lòng về Đan Đan, nhà cô ấy còn có hai chị gái, khả năng sinh con gái là rất cao.
Kết quả là khi Lâm Tiểu Bảo được hơn hai tuổi, cháu trai thứ ba nhà họ Lâm ra đời.
Cổ Lỗ Sĩ là người trước tiên gửi tin chúc mừng.
Hứa Nam Nam: "Cháu trai sẽ sinh ra chắt gái sao?"
Hứa Nam Nam cười. Được rồi, gien của nhà họ Lâm quá mạnh, bà cũng hết hy vọng với việc có cô cháu gái rồi.
Hứa Nam Nam, người vừa hết hy vọng, nhanh chóng nghĩ thông suốt.
Thằng cả làm trong bộ đội, thằng hai làm nghiên cứu khoa học, thằng ba ở viện bảo tàng suốt ngày nghiên cứu đồ cổ. Ba đứa đầu tiên về cơ bản đã thành tài, còn đứa cuối cùng vẫn còn chưa biết thế nào.
Vì vậy đồng chí Lâm Tiểu Bảo trở thành đối tượng đào tạo trọng điểm của nhà họ Lâm.
Lúc ban đầu, cuộc sống của Lâm Tiểu Bảo rất hạnh phúc.
Từ nhỏ đến lớn, không chỉ được người lớn thương, mỗi ngày khi ra khỏi nhà sau lưng cậu bé luôn có ba đứa cháu đi theo sau lưng gọi chú nhỏ, oai nhất khu tập thể.
Ngày nào cũng như vậy, cuối cùng cậu trở thành kẻ ngang ngược của khu tập thể.
Những đứa trẻ chơi cùng cậu bé đều có bối phận nhỏ hơn cậu bé. Người lớn trong nhà bọn trẻ đều đã dặn dò là không thể bắt nạt bậc cha chú. Vì vậy, những đứa trẻ trong khu tập thể đều gặp tai ương.
Khi ông bà nội của những đứa trẻ đó tới cửa khiếu nại, Hứa Nam Nam chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống.
Sau vài lần dạy dỗ bằng miệng không thành công, Hứa Nam Nam trực tiếp dạy dỗ bằng vũ lực.
Vì vậy, ba cháu trai nhà họ Lâm trên căn bản là chứng kiến cảnh chú nhỏ nhà mình bị đánh từ bé đến lớn. Khi bà nội ở nhà một mình thì một mình bà đánh, khi ông nội về nhà thì cả ông và bà nhảy vào đánh.
Mỗi lần Hứa Nam Nam đánh con trai mình, bà đều nói với ba đứa cháu trai: "Nhìn đi, đây chính là cái giá của việc chỉ biết gây gổ. Nếu đứa nào không ngoan..."
Ba cháu trai vội vàng lắc đầu nguầy nguậy.
Nếu không ngoan là sẽ bị đánh gãy chân! Bà nội đáng sợ quá, sợ quá đi, kinh khủng quá.
Vòng quay lịch sử cuối cùng cũng phát triển đến thời đại mà Hứa Nam Nam quen thuộc.
Quỹ đạo chung của mọi thứ cũng không thay đổi, nhưng hình thức đã có biến đổi lớn. Ít sinh viên đi du học hơn, song có khá nhiều người nước ngoài đến Trung Quốc du học. Nền kinh tế trong nước đang trên đà phát triển, khoa học kỹ thuật công nghệ dẫn đầu các ngành, sản phẩm được xuất khẩu đa dạng và phong phú khiến người nước ngoài càng thêm hướng về đất nước phương Đông cổ kính và huyền bí này.
Những năm này Lâm Thanh Bách đã sớm về hưu, Hứa Nam Nam cũng trong tư thái sắp về hưu. Bây giờ ở nhà, hai người họ được cung phụng như tổ tông. Chuyện nhỏ bình thường, các con cũng không muốn tới quấy rầy cuộc sống yên bình của bọn họ.
Ba người con trai đầu đều đã lớn, có thể đảm đương sự nghiệp của mình. Hai cụ sẽ không can thiệp vào chuyện của các cháu. Điều duy nhất Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách đau đầu là cậu con trai út luôn không yên phận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận