Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 213

Nhưng cô cảm thấy cô gái này rất nhút nhát, tình tình mềm yếu nên thi thoảng cô sẽ chủ động bắt chuyện với cô ta. Lúc này thấy cô ta và Chu Phương cùng đến đợi mình, Hứa Nam Nam cũng tỏ ra thân thiết hơn chút.
Ngô Tình mím môi: "Còn chưa biết nữa. Thầy của tớ nói lần này tiền lương của người học việc cũ sẽ tăng một bậc. Còn chưa biết liệu tớ có suất không."
Hứa Nam Nam an ủi, nói: "Bất kể thế nào, có cơ hội là tốt rồi. Cố gắng hết sức là được rồi."
Ngô Tình cười, đôi mắt rũ xuống. "Nếu lần này cậu thi đỗ, thì sau này cậu sẽ là nhân viên chính thức rồi, giống Chu Phương phải không."
"Còn chưa biết là có thi đỗ hay không mà." Hứa Nam Nam mặc dù tự tin, nhưng vẫn không dám chắc điều gì. Chuyện gì cũng thế, khi chưa có kết quả cuối cùng thì mọi chuyện đều có thể xảy ra biến cố.
Chu Phương vòng tay khoác vai cô: "Không nói nữa, nói là chị lo lắm. Đi thôi, đi ăn món gì ngon trước đã."
Một tay chị ấy khoác vai Hứa Nam Nam, một tay vươn ra kéo Ngô Tình, cùng đi về phía nhà ăn.
Trong nhà họ Hứa, Lý Tĩnh cũng đã chuẩn bị một bàn ăn. Đối với kỳ thi hôm nay, cô ta cố tình đi cắt nửa cân thịt, mỗi món ăn đều thêm vào chút thịt. Cũng làm được hai món thịt, một món chay, bữa cơm thế này đãi ngộ đến mức gần bằng cả bữa ăn ăn tết.
Xét cho cùng, có nhiều gia đình ở hầm mỏ có điều kiện kém hơn, vẫn phải còn đang ăn rau, húp cháo như ở nông thôn. Cũng nhờ người đàn ông của cô ta có chức vị cao, không chỉ lương cao mà lương thực được chia cũng nhiều. Cùng với thức ăn trong thôn đưa tới, cuộc sống cũng không quá tệ. Nhưng dù là vậy chăng nữa thì bữa cơm thịnh soạn như hôm nay cũng không phải thường gặp ở nhà họ Hứa.
Lần này, ngay cả Hứa Long và Hứa Lỗi muốn ăn cô ta cũng không cho.
Hứa Lỗi không vui: "Có gì ghê gớm đâu, chẳng qua là thi cử thôi mà. Sau này rồi cũng phải gả đi mà thôi." Bà nội cậu ta đã từng nói, sau này nếu như chị cả được gả vào nhà tốt thì sẽ có ích cho cậu ta. Nhưng chị cả cũng nói rồi, chỉ có học đại học thì mới gả vào được gia đình tốt.
Nếu chị cả thực sự trở thành công nhân, liệu chị ta có còn được gả vào một nhà chồng tốt nữa không? Nếu gả vào một gia đình công nhân như nhà bác thì phải làm sao? Còn phải nuôi một đám họ hàng, làm sao có thể giúp cậu ta được đây.
Hứa Long không nói gì, ngoan ngoãn cùng Lý Tĩnh chờ những người khác về ăn cơm. Cậu bé không quan tâm chị nhỏ Ba làm công nhân có tốt hay không. Dù sao thì mẹ cậu bé cũng bảo cậu bé nghe lời bác gái, sau này thế nào cũng không thiếu lợi cho cậu bé.
Nhìn hai đứa trẻ này, Lý Tịnh cũng thiên vị hai đứa con của Lưu Xảo hơn, cảm thấy con của Trương Thúy Cầm không được như con của Lưu Xảo. Chỉ không biết lần này Hứa Hồng có thi đỗ hay không thôi.
Sau một lúc chờ đợi, Hứa Kiến Sinh cuối cùng cũng đưa hai đứa cháu gái của mình ‘vinh quang trở về’.
Vừa về tới, Hứa Hồng lập tức bưng bát đũa lên ăn: "Cháu đói chết mất, thi cũng chẳng có sức để làm."
Hứa Mai Tử ngồi ở bên rìa, trước tiên rót một ly nước cho Hứa Kiến Sinh rồi mới ngồi xuống.
Nghe Hứa Hồng nói lúc làm bài thấy đói bụng, Lý Tĩnh lo lắng: "Sao rồi, tại sao lại đói trong lúc làm bài vậy chứ, buổi sáng không ăn bánh bao sao?"
Vừa ăn, Hứa Hồng vừa nói: "Thi mệt lắm ạ, ăn bánh bao sao mà đủ. Đi thi ấy, người ta còn mang trứng gà luộc đến đứng ăn bên ngoài ấy ạ, ngửi mùi thơm phức."
Lý Tĩnh cảm thấy hối hận, khi sáng không luộc trứng để bồi bổ thể lực cho hai đứa nhỏ, cô ta lại hỏi: "Thế thi cử ra sao rồi?"
"Cũng được, dù sao cũng làm hết rồi." Hứa Hồng nói một câu rồi không nói gì nữa, cúi đầu ăn một ngụm cơm lớn, thi thoảng gắp miếng thịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận