Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 275

Trước đó còn đề xuất ý kiến cho mọi người, giúp mọi người cũng hoàn thành nhiệm vụ một cách không tệ. Vì vậy bọn họ đều rất hài lòng với đồng chí mới đến này.
Trưởng ban Tiêu vui vẻ trở về từ ủy ban mỏ, trong tay còn cầm bằng khen, trước tiên là đi vào văn phòng.
Đây chính là vinh dự của cả tập thể.
Trưởng ban Tiêu trịnh trong mang bằng khen vào văn phòng, nói: "Tôi đề nghị chúng ta sẽ mở một buổi họp để chào đón người mới, hoan nghênh đồng chí Hứa Nam gia nhập bộ phận vật tư."
"Ủng hộ, ủng hộ." Tiểu Trương vỗ tay nói.
Chị Liễu gật đầu: "Chúng ta mua chút dưa về đi, không thể chỉ nói chuyện trong phòng rồi xem là hoan nghênh người mới được."
Hứa Nam Nam nói: "Để tôi đi mua một chút ạ."
"Sao có thể để cô đi làm chứ, tôi có cách." Trưởng ban Tiêu ôm đồm việc. "Tôi sẽ đi mua chút quýt chua về."
"Trưởng ban Tiêu, anh thật tốt quá." Tiểu Trương pha trò nói.
Trưởng ban Tiêu trợn mắt nói: "Lúc làm việc chính thì sao không thấy sôi nổi vậy hả." Tuy rằng giọng điệu có chút trách móc, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất vui.
Bộ phận của ông không giống như những phòng ban khác, đặc biệt là bên công đoàn, ai cũng như ông cụ non. Những đồng chí ở bên bọn họ đi từ nam chí bắc, nói năng cũng khiến người khác cảm thấy thoải mái.
Ừm, đồng chí Hứa Nam Nam mới đến quá thành thật rồi, cần phải dạy bảo thêm.
Buổi trưa, Chu Phương không chờ nổi, đến bộ phận vật tư tìm Hứa Nam Nam. Lý Vĩ Minh liếc nhìn chị ấy một cái rồi lập tức quay người đi gọi giúp Hứa Nam Nam.
Lúc Hứa Nam Nam đi ra, Chu Phương vô cùng phấn khích, kéo Hứa Nam Nam đến một nơi vắng người.
"Em biết chưa, giờ chủ nhiệm Hứa mang cả gia đình từ lớn tới bé đến ở phòng kí túc xá độc thân đấy, còn phải ngủ giường tầng đó."
Chuyện này Hứa Nam Nam có biết, chỉ là có chút lo lắng cho tình hình của Hứa Linh.
Không đợi Hứa Nam Nam nói gì, Chu Phương đã mím môi cười: "Tối qua còn làm ầm làm ĩ lên, vợ và cháu gái của chủ nhiệm Hứa cãi nhau đấy. Em biết vì sao không?"
Hứa Mai Tử? "Sao bọn họ lại ầm ĩ ạ?"
"Hứa Mai Tử không ở cùng mấy người bọn họ, tự mình đi xin phòng kí túc độc thân, một người ở thoải mái hơn nhiều. Vợ của chủ nhiệm Hứa thấy cô ta như vậy, biết là muốn tách khỏi gia đình. Ăn cơm thì ăn ở nhà ăn, ở thì ở kí túc xá, sau này cũng không quản được người ta nữa rồi, không cam tâm chứ còn gì. Dù gì thì sau đó cũng ầm ĩ đến mức rất mất mặt. Nhiều đồng chí ở kí túc xá độc thân đều không bằng lòng với vợ chủ nhiệm Hứa."
Tất nhiên là không bằng lòng, chia nhà họ không được chia, đang ở ký túc xá độc thân yên lành thì tự nhiên bắt họ phải dọn chỗ. Vốn dĩ đã tức giận, thế mà ban đêm còn ầm ĩ.
Ban ngày làm việc đã đủ mệt, buổi tối lại còn ầm ĩ, bộ tưởng mọi người ai cũng rảnh rỗi như cô ta chắc.
Chu Phương lúc nói về những chuyện này cũng thấy có chút hả hê.
Bản thân chị ấy ở nhà cũng bị cha ruột và mẹ kế giày vò, bây giờ nhìn thấy cha mẹ như Lý Tĩnh và Hứa Kiến Sinh, chị ấy cảm thấy rất chán ghét.
Hứa Nam Nam thì lại không ngạc nhiên với việc Hứa Mai Tử chuyển ra ngoài.
Một người như Hứa Mai Tử, chắc chắn sẽ không theo người khác cùng chịu gian khổ. Tự chị ta có thể kiếm tiền, lại có nơi ở, nếu cuộc sống hai vợ chồng Hứa Kiến Sinh cứ luôn sung túc thì còn tốt, giờ gặp khó khăn, trở thành hoàn cảnh như thế này, chị ta chắc chắn sẽ là người chạy đi đầu tiên.
Hai người đến nhà ăn ăn cơm, Hứa Tiểu Mãn cũng đang ăn cơm ở bên trong, thấy Hứa Nam Nam và Chu Phương đến, lập tức ngồi ở chỗ vẫy tay chào họ.
Bây giờ cô bé đã có thể tự chăm sóc bản thân, bình thường sau giờ học sẽ tự mình đến ăn cơm, không cần ai chăm sóc.
"Chị, đồ ăn hôm nay được lắm á, bảo là có thể ăn năm lượng cơm." Hứa Tiểu Mãn vui vẻ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận