Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 238

Ngô Tinh xấu hổ nói: "Em cũng là nghĩ cho Hứa Nam Nam. Cô ấy ở ký túc xá không phải tốt lắm sao? Căn nhà này cho hai chị em cô ấy ở hơi lãng phí. Bây giờ nhà cửa khan khiến biết bao. Nhiều người không có nhà ở, nếu nhường ra cho người cần thì tốt biết mấy."
Bây giờ không chỉ Chu Phương, cả Hứa Nam Nam cũng không nghe nổi nữa. Nói thật, cô còn không ngờ rằng cô gái bình thường e lệ trầm tĩnh vậy mà sẽ nói lời như vậy. Hơn nữa còn nói rất trơn tru.
Hứa Nam Nam cười nhàn nhạt: "Hầm mỏ còn nhiều nhà khổ như vậy, căn nhà của tớ nhường cho ai ở đây? Vả lại, chuyện này cũng là chuyện mà lãnh đạo hầm mỏ phải lo lắng, chúng ta bây giờ yên ổn làm tốt công tác bổn phận của mình là được rồi. Chuyện nổi bật như vậy thì vẫn nên thôi đi. Lại nói, căn nhà này của tớ cũng là người ta cho tớ ở, tớ lấy đi dâng hiến thế, không phải là lấy đồ của người ta đi moi vét lợi ích à?"
Chu Phương gật đầu: "Đúng vậy, vốn cũng không phải của Nam Nam, lấy đi thì ra gì nữa. Nếu thật sự cho người ta thì chủ cũ của ngôi nhà không phải sẽ tịch thu à, còn đợi Nam Nam làm xong chuyện chắc?"
Ngô Tinh mím môi: "Em cũng chỉ nói vậy. Mọi người đừng để trong lòng."
Hứa Nam Nam cười, tuy không nói gì, nhưng trong lòng cô đã thầm cảm thấy phải duy trì chút khoảng cách với Ngô Tinh. Cô chưa bao giờ cảm thấy mình là người tốt chí công vô tư, loại chuyện dâng hiến không vụ lợi càng không dính gì tới cô. Những lời Ngô Tinh vừa nói, cho dù là cô ta có lòng tốt hay là có lòng xấu thì chắc chắn cô không thể làm bạn với thánh mẫu được, người có lòng xấu thì càng phải giữ khoảng cách.
Vì sự việc này, bầu không khí buổi trưa bị ảnh hưởng chút ít. Lúc ăn cơm, Hứa Nam Nam và Chu Phương không nói gì, Ngô Tình thì dường như không chịu ảnh hưởng gì, vẫn e lệ trầm lặng như vậy.
Buổi chiều, Hứa Nam Nam đến bộ phận hậu cần gửi đơn rời khỏi ký túc xá.
Biết Hứa Nam Nam là con gái của Hứa Kiến Sinh, bọn họ nghĩ rằng Hứa Nam Nam sẽ về nhà ở nên cũng không hỏi gì nhiều.
Hứa Nam Nam bước ra khỏi văn phòng hậu cần, tâm trạng không khỏi thấy vô cùng vui mừng.
Bắt đầu từ hôm nay cô sẽ sống ở nhà của mình.
Bên ngoài nhà im ắng, Hứa Nam Nam mua một ít thịt kho và thịt heo về ăn ngon một bữa để chúc mừng ngày đầu tiên ở nhà mới.
Bây giờ cô ở bên ngoài với Tiểu Mãn, cô lại có nguồn thu nhập tiền lương, sau này muốn mua chút gì cũng không cần chú ý đến người ngoài nữa, cũng không cần lo lắng về phía Tiểu Mãn nữa. Còn về phần có nên đề phòng hơn không thì Hứa Nam Nam không quan tâm đến chuyện đó. Nếu lúc nào cũng phải tỏ ra vẻ cẩn thận từ lời nói đến việc làm để không bị người ta nghi ngờ, thì cuộc sống quá mức ngột ngạt.
Ăn một bữa ngon lành, hai chị em nằm trên chiếc giường mềm mại, khoan khoái thở dài.
Hứa Tiểu Mãn nói: "Chị ơi, chúng ta ở trong nhà này có thật sự không sao không chị? Em thấy trông chị Ngô Tinh không vui lắm."
"Người ta vui hay không chúng ta không quản được, quan trọng là chúng ta thấy thoải mái. Chỉ cần chúng ta không làm chuyện hại người ta thì không thẹn với lương tâm đâu em."
Hứa Nam Nam hoàn toàn không thèm nghe những lời Ngô Tình nói. Cô biết rằng thời đại này có một số phần tử tích cực sẽ hy sinh lợi ích của bản thân để đạt được những vinh dự nào đó. Ví dụ như hai vợ chồng Hứa Kiến Sinh, không nuôi con ruột của mình, nhưng lại nuôi cháu trai cháu gái rất tốt, đó không phải cũng là vì chút danh tiếng đó sao. Nhưng Hứa Nam Nam cảm thấy mình không làm được điều ấy.
Từ không có gì đến như bây giờ, đây là những thứ cô từng chút kiếm được, có lẽ cũng có nhờ vào may mắn một phần, song cũng có tự chính cô giành lấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận