Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 320

Vào buổi trưa, Chu Phương rốt cuộc cũng không bỏ Hứa Nam Nam lại, chị ấy dẫn theo người yêu Lý Vĩ Minh của mình, cả ba cùng ngồi vào một bàn. Lúc nghe Hứa Nam Nam hỏi đến chuyện này thì chị ấy kể ra với Hứa Nam Nam về chuyện xảy ra ngày hôm qua với vẻ mặt thần bí.
Hứa Nam Nam cắn một miếng rau cải trắng: "Hai cô ta không phải tốt lắm à?" Bình thường thì Tương Lệ Lệ rất thích bắt nạt Ngô Tinh, Ngô Tinh cũng vui vẻ để cho cô ta bắt nạt, hai người tương thân tương ái biết bao, quả thật đúng là Chu Du và Hoàng Cái mà.
Chu Phương cười một cái, nụ cười mang theo mấy phần khinh thường.
"Lần này em khoan hãy nói đã, đánh hay lắm. Em biết Trương Lượng, người yêu của Tương Lệ lệ chứ?"
Hứa Nam Nam gật đầu, trước kia lúc cô ở cùng ký túc xá với Tương Lệ Lệ thì có nhìn thấy người này đến tìm Tương Lệ Lệ, trông dáng vẻ cũng rất có trách nhiệm, rất giống với phần lớn thanh niên ở thời đại này.
"Người ta và Ngô Tinh đang yêu đương đấy." Chu Phương đột nhiên ném ra một câu.
Hứa Nam Nam lập tức như bị sét đánh từ trong ra ngoài.
Có chuyện gì vậy trời.
"Trước đó mọi người ai cũng không để ý đến chuyện này, ai mà rảnh đi chú ý cô ta. Cũng là khi đã xảy ra chuyện, ủy ban mỏ và công đoàn điều tra nên chuyện này mới được bóc trần ra. Ngô Tinh và Trương Lượng vốn là đang làm việc cùng nhau. Thời gian hai người tiếp xúc với nhau nhiều, có lẽ cũng vì cùng có quen biết với Tương Lệ Lệ nên hai người có thêm một mối liên quan đến nhau hơn những người khác. Về sau, không biết bắt đầu từ khi nào mà hai người ngày càng tiếp xúc nhiều hơn, biết Trương Lượng có người yêu, cũng biết Ngô Tinh và người yêu của anh ta ở cùng ký túc xá nên không ai thấy lạ. Sau đó, lúc Tương Lệ lệ đến công trường mỏ tìm Trương Lượng thì phát hiện hai người đó mắt đi mày lại với nhau. Hôm qua lúc đến nhà ăn thì hai người đó lại thân thiết với nhau, Tương Lệ Lệ giận quá, chạy ra khỏi bếp ngay tại trận, cào lấy Ngô Tinh đánh. Cái đánh ấy à, đúng là mạnh tay. Trương Lượng đó còn la hét rằng anh ta đã chia tay với Tương Lệ lệ từ lâu rồi."
Hứa Nam Nam lại thấy vui vì mình không có ở đó, loại chuyện này vẫn là khuất mắt mình đi thì tốt hơn.
"Xảy ra chuyện như thế có đánh phụ nữ cũng vô dụng." Hứa Nam Nam nói.
Chu Phương nói: "Lẽ nào đánh đàn ông à?" Mắt thì nhìn Lý Vĩ Minh, Lý Vĩ Minh vùi đầu ăn, thấy Chu Phương nhìn mình thì nuốt nước bọt.
Chu Phương cười một cái: "Đúng thật là vẫn nên đánh đàn ông, đánh thật mạnh vào, đánh cho anh ta không dám ngoại tình, biết ngoan ngoãn."
Hứa Nam Nam cảm thấy hình như mình đúng thật đã thành bóng đèn rồi, cô vội vùi đầu vào ăn cơm, ăn xong sớm rời đi sớm, để cặp đôi trẻ được ở riêng với nhau.
Đang ăn thì lại có người khác bưng bát cơm ngồi bên cạnh bọn họ.
Hứa Nam Nam ngẩng đầu nhìn lên thì thấy đó là Ngô Tinh và Trương Lượng. Trên mặt Ngô Tinh có vết bị cào, cô ta cúi đầu, trông như con cừu non bị thương, trông đáng thương vô cùng.
Không chỉ Hứa Nam Nam nhìn thấy bọn họ, những người khác trong nhà ăn cũng cố ý hay vô ý nhìn bọn họ.
Chu Phương trợn mắt nháy mắt với Hứa Nam Nam. Chuyện gì đây? Cũng không tiện bảo người ta rời đi, dù sao đây là cũng là nhà ăn công cộng, không có lý nào không để cho người ta ngồi ở đây ăn cả.
Lý Vĩ Minh thì lại tỏ ra thân thiện, gật đầu tỏ ý với bọn họ.
Trương Lượng liếc nhìn Ngô Tinh, sau đó nhìn Chu Phương và Hứa Nam Nam: "Tôi biết trước đây cô và Ngô Tinh ở cùng ký túc xá, nhưng sau này vì Lệ Lệ… vì đồng chí Tương Lệ Lệ nên đã xảy ra mâu thuẫn. Tôi thấy bây giờ hiểu lầm đã được hóa giải hết rồi, sau này mọi người hòa thuận qua lại với nhau, thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận