Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 735

Chỉ hai tờ giấy thế này, cứ thế mà trói một đôi nam nữ trẻ tuổi với nhau, sau này cùng nhau sống cả một đời.
Cô cầm lấy giấy hôn thú của Lâm Thanh Bách: "Đưa em giữ." Hai tờ giấy như vậy, đừng để đến lúc đó lại làm hỏng. Phải giữ gìn cho cẩn thận.
Lâm Thanh Bách hiếm khi lại không đồng ý với cô: "Anh giữ."
"Anh xem, kết hôn rồi cái là anh gia trưởng như vậy đấy. Đã nói rồi mà, chuyện trong nhà em làm chủ." Hứa Nam Nam nói một cách đầy lý lẽ.
Ngày đầu tiên kết hôn, cô không thể nuông chiều anh thế được.
Lâm Thanh Bách xoa trán, vẻ mặt không biết làm sao nhưng khóe miệng lại đầy ý cười.
Thực sự là có thêm một cô vợ quản chuyện rồi.
"Được, em giữ, em giữ đi."
Hứa Nam Nam hừ hai tiếng, nhét vào túi xách của mình, định hôm nay trở về sẽ ném vào trong cửa hàng Taobao.
Lại nghĩ tới cái gì đó, cô kéo Lâm Thanh Bách nói: "Nhớ kỹ ngày hôm nay, sau này đây chính là ngày kỷ niệm kết hôn của bọn mình. Chồng phải chuẩn bị quà cho vợ, tạo bất ngờ và lãng mạn. Nếu không thì không phải là người chồng đạt tiêu chuẩn."
Lâm Thanh Bách nghe cô yêu cầu một cách cây ngay không sợ chết đứng như vậy, trong lòng vừa cưng chiều vừa thấy buồn cười.
Cô bé này... lát nữa anh phải dạy cô gái nhỏ này nghĩa vụ làm vợ mới được.
Ngày kết hôn, người thân nhà trai nhà gái đều cùng nhau tham dự, tiệc cưới đặt tại nhà ăn lớn, còn hôn lễ thì tiếp tục tổ chức trong phòng họp.
Chủ trì hôn lễ là chủ tịch huyên Tôn, bây giờ đã là thư ký Tôn rồi. Thư ký Khương cuối năm đã lui về, chủ tịch huyên Tôn trực tiếp trở thành người đứng đầu trong huyện. Trong chuyện này Lâm Thanh Bách cũng có giúp đỡ, vì vậy lần này thư ký Tôn chủ động làm người chứng hôn cho hai người.
Hai người đều mặc quân trang, trước ngực cài hoa hồng.
Hứa Nam Nam nhìn Lâm Thanh Bách ở trước mặt mình, lại nhìn khách khứa đang tươi cười, trong lòng thấy cực kỳ ấm áp.
Không có đại sảnh nhà hàng chật ních khách khứa, không có áo cưới và nhẫn kim cương, cũng không có nhà thờ lãng mạn... Chỉ có ba bàn rượu trong nhà ăn lớn, quân trang đơn giản, môi nở nụ cười chất phác và chân dung của vĩ nhân… Đơn giản đến thế, nhưng lại khiến người ta cảm thấy yên tâm.
Thư ký Tôn cứ như đang mở họp vậy, phát biểu một bài phát biểu về tích cực tiến lên xong thì hai nhân vật chính Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách mới lên sân khấu.
Chú rể Lâm Thanh Bách nói: "Lực lượng nòng cốt lãnh đạo chúng ta là Đảng Cộng sản."
Cô dâu Hứa Nam Nam lập tức nói: "Tư tưởng lý luận cơ sở dẫn đường chúng ta là chủ nghĩa Mác."
Giọng thư ký Tôn dâng trào: "Đây là một đôi chiến hữu có tư tưởng tiến bộ, chúng ta hãy cùng chúc phúc hai người họ nào."
Một tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên trong hội trường.
Ngoài cửa, Hứa Kiến Sinh lau nước mắt rồi mới xoay người rời đi.
Hứa Linh đứng bên cạnh Tiểu Mãn quay đầu lại nhìn, mím môi, tiếp tục vỗ tay cùng mọi người.
Mọi người ai cũng bận rộn, không có thời gian quậy động phòng, tham gia hôn lễ và cơm nước xong thì ngựa không ngừng vó quay lại cương vị công tác để tiếp tục phấn đấu.
Hứa Nam Nam cũng muốn về nhà, vừa mới đi tới cửa thì bà Vu nói: "Sau này cháu hãy chung sống với Tiểu Lâm cho thật tốt nhé, đừng lo lắng về ông bà nữa."
Lúc này Hứa Nam Nam mới ý thức được, cô sẽ cùng Lâm Thanh Bách chung sống bên nhau.
Trong căn nhà ở ủy ban huyện.
Hai người ngồi ở đầu giường, Lâm Thanh Bách không biết lấy ra hai ly rượu nhỏ từ đâu, còn rót rượu một cách rất ra dáng.
"Mấy quy củ ngày trước không tốt, nhưng có vài thứ cũng rất thú vị." Lâm Thanh Bách nghiêm trang nói. Sau đó nâng rượu lên, mỗi người một ly.
Hứa Nam Nam nhìn người đàn ông đầy nam tính trước mắt, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, nghĩ đến chuyện lát nữa sẽ làm là cơ thể cô thấy có chút khác thường.
Cô nâng ly rượu lên để che giấu vẻ mặt của mình rồi móc lấy cánh tay Lâm Thanh Bách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận