Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 727

"Lòng kiên nhẫn của chúng tôi cũng có hạn đấy. Nếu như thực sự không được, chúng tôi giết cô cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ."
Hứa Nam Nam tỏ ra sợ sệt: "Không, không làm loạn nữa. Bây giờ tôi sẽ nói."
Bác sĩ Từ cười gằn đi vào phòng, Hứa Nam Nam đi theo cô ta.
Sau khi ngồi xuống, Hứa Nam Nam nhìn bác sĩ Từ rồi lại nhìn ra ngoài cửa.
"Tôi chỉ nói cho một mình cô nghe thôi sao? Vậy đến lúc tôi nói rồi, cô lại nói tôi chưa nói rồi giết người diệt khẩu thì sao. Bên ngoài vẫn còn người, để bọn họ vào đây rồi tôi nói."
Hứa Nam Nam thận trọng nói.
"Cô lại muốn giờ trò quỷ gì."
"Tôi thì có thể giở trò gì chứ, bây giờ tôi chỉ có một mình còn các cô nhiều người như thế, tôi chỉ muốn cẩn thận một chút, không muốn hồ đồ thôi."
Bác sĩ Từ nhìn cô, nghĩ đến những tin tức quan trọng kia một lúc, nhíu chặt mày rồi cũng đứng dậy mở cửa, sau đó gọi hai người vào. Một người ở bên ngoài canh gác.
Hứa Nam Nam thấy vậy, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.
Cô không biết đồ Cổ Lỗ Sĩ cho rốt cuộc có tác dụng không, nhưng bây giờ chỉ có thể đánh cược một lần thôi. Mấy người này rõ ràng là mất kiên nhẫn rồi, sẽ không mang cô đi tiếp.
"Giờ cô còn viện cớ gì nữa?" Bác sĩ Từ híp mắt.
Hứa Nam Nam luồn tay vào tay áo, căng thẳng nhìn chúng.
"Thực ra, những thứ đó quả thật rất quan trọng. Ví dụ, ví dụ như bây giờ đang nghiên cứu ra một loại vũ khí kiểu mới..."
Mấy người đều nhìn chằm chằm Hứa Nam Nam không chớp mắt, chờ tiếp nghe đoạn sau. Người của chúng cũng đã gửi tin tức về, hiện tại đúng là đang nghiên cứu thứ gì đó, chỉ là không biết cụ thể là thứ gì.
"Thứ đó có thể..." Hứa Nam Nam đột nhiên nhìn phía sau bọn họ, hai mắt mở to kinh ngạc. Ba người đối diện cũng theo bản năng quay đầu lại.
Bác sĩ Từ phản ứng rất nhanh: "Không tốt..." Cô ta đang chuẩn bị đề phòng Hứa Nam Nam, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng động kỳ lạ. Ý thức bỗng trở nên trắng xóa.
"Choang" một tiếng, ngay cả thủy tinh trên cửa sổ cũng rơi xuống.
Hứa Nam Nam còn chưa kịp phản ứng, cửa đã bị đá văng ra. Cô vội vàng đưa đồ trong tay về phía người đó, chỉ thấy người ở cửa đột nhiên bụm tại ngã xuống.
Nhìn mấy người ngã xuống, tim Hứa Nam Nam đập bình bịch.
Sức mạnh của thứ Cổ Lỗ Sĩ đưa cho thật không nhỏ. Cô nuốt nước miếng, lo lắng những người này còn có thể đứng dậy, vội vàng cầm vũ khí quét một lượt về phía bọn họ. Nhìn bọn họ miệng sùi bọt mép co quắp trên đất mới vội vàng đi ra cửa. Vừa đi tới cửa, nhìn thấy cái hòm màu đen trên bàn, cô quay lại xách cái hòm rồi chạy.
Cầm vũ khí cẩn thận chạy một mạch ra khỏi căn nhà này, Hứa Nam Nam mới phát hiện chỗ này thế mà lại không có phương hướng, khắp nơi đều chỉ có màu trắng xóa.
Hơn nữa bốn phía rất hẻo lánh, trong khoảng cách gần không nhìn thấy được người nào, chỉ có màu trắng xóa mênh mông. Cô cũng không quan tâm nhiều như vậy, cứ thấy đường là chạy.
Tại tỉnh lỵ.
Tin tức khác nhau từ khắp nơi truyền đến, Lâm Thanh Bách từ bên ngoài trở lại với đôi mắt hằn tia máu: "Vẫn chưa có tin tức sao?"
Chương Lỗi lắc đầu: "Dọc đường đi lôi ra được không ít tên nằm vùng, tận mấy nhóm người mà không tìm được đám người bắt cóc em dâu."
Lâm Thanh Bách đấm một đấm thật mạnh lên bàn.
Lãnh đạo ở bên cạnh nói: "Thanh Bách, cậu bình tĩnh một chút. Hiện tại không giống trước kia, chỉ cần ở trong nước thì nhất định có thể tìm thấy người. Bọn họ không thoát được đâu."
Chương Lỗi cũng nói: "Ai cũng không nghĩ ra đám này nằm vùng lại sâu đến vậy. Lần này vì chuyện của em dâu mà bọn họ đã chết không ít người."
Lâm Thanh Bách không lên tiếng. So với những điều này, anh muốn Nam Nam được yên ổn hơn.
Anh đã từng tiếp xúc với những người thế này, biết thủ đoạn bức cung của bọn họ. Nghĩ đến việc Nam Nam phải chịu giày vò, trong lòng anh hận không thể băm lũ chó má kia thành ngàn mảnh.
Đừng có để anh tìm được những thứ đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận