Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 474

Lâm Thanh Bách híp mắt, sau đó uống một ngụm nước lạnh coi như không có chuyện gì: "Đừng có mà tự cuốn mình vào đó."
"Nam Nam à, ăn cơm xong chúng ta sớm đến phòng họp công đoàn để còn chiếm chỗ. Hôm nay là chỉ đạo viên Lâm giảng dạy, chắc chắn sẽ có rất đông người đấy."
Chu Phương nói nhỏ trong bữa cơm trưa.
Tin tức này đến bây giờ vẫn chưa được công bố chính thức, chỉ có bên ủy ban mỏ của bọn họ mới được báo trước thôi. Lát nữa còn phải đi thông báo cho các bộ phận khác nữa.
Hứa Nam Nam nghe vậy thì thấy ngạc nhiên: "Cậu ta cần mẫn vậy cơ à."
"Còn không phải là quản lý mỏ Cao nói sao, bảo cậu ta lúc có thời gian rảnh thì giảng dạy cho mọi người. Chỉ đạo viên Lâm là người từng học đại học ở thủ đô mà, thể nào cũng giỏi hơn người ở cái mảnh đất bé nhỏ này nhiều. Quản lý mỏ Cao bảo chúng ta cũng nên đi học hỏi thêm chút kiến thức mới."
"Được, vậy lát nữa chúng mình đi sớm một chút." Hứa Nam Nam gật đầu.
Là một công nhân viên tiên tiến, sao có thể không chăm chỉ học tập được. Cơ hội học tập kiểu như này càng phải thể hiện rõ thái độ tích cực mới tốt.
Hơn nữa, cô cũng rất muốn biết Lâm Thanh Tùng có học vấn thật sự không.
Ăn xong cơm, hai người nhanh chóng dọn dẹp rồi vội chạy đến phòng họp công đoàn.
Bên trong quả nhiên là chưa có mấy người. Hai người chọn vị trí ở hàng đầu rồi ngồi xuống. Một lúc sau, Hứa Mai Tử cũng đi đến, đi theo sau chị ta là Ngô Kiếm.
Chị ta chọn vị trí đầu tiên để ngồi xuống, tay cầm theo một quyển tập nháp, có vẻ như chuẩn bị để ghi chép lại.
Mặc dù chưa tiếp xúc nhiều với Hứa Mai Tử, nhưng Hứa Nam Nam cũng có nghe nói biểu hiện của Hứa Mai Tử ở hầm mỏ không tồi. Thầy giáo dạy chị ta cũng rất thích công nhân học việc này, nếu không có gì bất ngờ thì năm sau sẽ được chuyển thành người làm chính thức.
Lần này còn có cơ hội đến tham gia học tập, có vẻ như tin tức này chuẩn xác rồi.
Nhìn thấy Hứa Nam Nam, Hứa Mai Tử ngước mắt lên rồi lại cúi đầu tiếp tục viết thứ gì đó. Ngô Kiếm trầm mặt ngồi bên cạnh, vẻ mặt không tình nguyện mà lại không dám bỏ đi.
Nhìn thấy cặp đôi này như vậy, Hứa Nam Nam thực sự rất muốn cười.
Không biết Hứa Mai Tử đã làm những gì mà có vẻ như đã đè đầu cưỡi cổ được Ngô Kiếm luôn rồi.
Một lúc sau, ngày càng có nhiều người đến, đến cả Hứa Kiến Sinh cũng đến rồi. Hứa Nam Nam cảm thán, bây giờ mọi người quả thực ai cũng rất khát vọng được học tập.
Hai giờ chiều, Lâm Thanh Tùng đến. Bên trong mặc áo trắng, bên ngoài là quần áo lao động gọn gàng chỉnh tề. Đầu cậu ta chải kiểu tóc bảy ba, lại còn đeo cả mắt kính. Nhìn cũng rất gì và này nọ đấy. Cậu ta vừa bước vào, cả phòng họp đang náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh hẳn.
Bất kể ở thời đại nào thì thế giới này luôn coi trọng gương mặt và ngoại hình.
Những điều Lâm Thanh Tùng giảng dạy đều rất dễ hiểu, lại còn rất toàn diện. Nội dung bao gồm máy móc vật liệu và một số nguyên lý vận hành máy móc.
Mặc dù Hứa Nam Nam chỉ là một người ngoài ngành, nhưng cũng có thể nghe hiểu một ít thứ. Nhìn Lâm Thanh Tùng lúc này khác hẳn so với lúc thường ngày, dáng vẻ đứng ở trên bục khoe khoang khoác lác nhìn qua cũng có mấy phần khiến người ta lau mắt mà nhìn.
Cô bỗng nhiên có một suy nghĩ.
Có lẽ Lâm Thanh Tùng sẽ đọc hiểu được những bộ sách chuyên ngành nhỉ. Nếu như cô lấy ra một ít sách ở trong Taobao để đưa cho Lâm Thanh Tùng đọc, có khi nào sẽ làm ảnh hưởng đến hướng phát triển của ngành công nghiệp thời đại này không?
Trong đầu Hứa Nam Nam có phần suy nghĩ miên man.
Đến nghe giảng đều là những người cốt cán. Chương trình học kéo dài trong hai tiếng, toàn bộ quá trình không có ai nói chuyện riêng, đến cả ra ngoài đi vệ sinh cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận