Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 331

Dù sao cũng nhiều người nhìn vào như vậy, người ta cũng thật sự không làm gì cô. Có lẽ sẽ sớm được thả ra thôi.
Cô lo lắng đến lúc đó Lý Kim Hoa lại sẽ đến nhà gây sự, cũng may cô có chuẩn bị trước.
Vệ Quốc Binh vì chuyện lần này nên cũng có liên lạc với phía cảnh sát, biết được ý kiến xử lý việc này. Nói rằng lần này Đổng Vũ bị giam giữ bảy ngày để cảnh cáo. Không kết án. Hứa Nam Nam cũng giữ trong lòng, đến bây giờ mới lấy ra để cảnh cáo Lý Kim Hoa.
Quả nhiên Lý Kim Hoa bị doạ, nửa tin nửa ngờ: "Được rồi, vậy tôi đợi thêm hai ngày nữa, nếu Đổng Vũ nhà chúng tôi không được thả về, các người không xong với tôi đâu." Nói xong thì hất cằm ra ngoài.
Bà Vu có chút lo lắng: "Chỉ giam bảy ngày thật sao?" Rồi lại thở dài nói: "Bỏ đi, giam bảy ngày thì bảy ngày vậy, hai mẹ con này không phải thứ tốt đẹp gì, nhưng dù sao cũng còn đứa con phải dựa vào Đổng Vũ nuôi. Đã không còn mẹ, nếu không còn cha nữa thì cuộc sống này sẽ rất khó khăn."
Hứa Nam Nam không có tấm lòng lương thiện này, làm việc xấu thì chịu trừng phạt, không thể lúc nào cũng lấy lí do trong nhà có mẹ già tám mươi tuổi, con nhỏ tám tuổi là có thể tùy tiện làm xằng làm bậy mà không chịu trừng phạt được.
Bà Vu nói: "Mấy ngày nay cháu cũng cẩn thận chút, đừng để đến khi người ra ngoài rồi lại bám lấy cháu. Đợi cậu ta ra ngoài, bà với ông Vu cũng đến nhà nói chuyện, sau này hai nhà nước sông không phạm nước giếng."
Qua hai ngày, Đổng Vũ quả nhiên được thả ra, chỉ là trông không giống người nữa.
Cũng không phải do ai nhúng tay vào, chỉ là giam giữ ở trong đó, tinh thần chịu sự kinh hãi, cộng thêm việc không được ăn, nên khi trở về chân cũng nhũn hết cả.
Tuy rằng Lý Kim Hoa nói hắn ta không giở trò lưu manh, nhưng những người xung quanh đều biết chuyện hắn ta giở trò lưu manh nên mới bị bắt giữ, trước đây đã không muốn để ý tới hắn ta rồi, bây giờ càng không muốn nói chuyện với hắn ta.
Lãnh đạo xưởng cũng tiến hành xử lý đối với hắn ta, muốn đuổi việc hắn ta. Thế là Lý Kim Hoa trực tiếp lấy một sợi dây thừng chạy đến cổng xưởng treo lên cổng chính, la hét nói: "Nếu đuổi việc con trai tôi thì già trẻ nhà chúng tôi sẽ không còn đường sống nữa, chi bằng cùng chết cho rồi."
Cuối cùng lãnh đạo xưởng quyết định giữ lại để xem xét, nếu còn gây ra chuyện xấu gì, phá vỡ sự hài hoà và ổn định của xưởng thì cút xéo.
Vu Đông Lai có phần không hài lòng với sự trừng phạt này, trở về bàn với bà Vu, cảm thấy lãnh đạo bây giờ làm việc thật là quá hiền từ rồi. Nếu là họ khi đó, ai dám phá hỏng sự hài hoà và ổn định của xưởng thì sẽ trực tiếp cho ra khỏi đội ngũ.
"Nhà ông Đổng là giai cấp công nhân đi lên từ xã hội cũ, lãnh đạo xưởng cũng có chút lo ngại." Bà Vu nói.
Lại nhắc nhở Hứa Nam Nam: "Sau này tan làm về nhà sớm một chút, chúng ta phải cẩn thận chút đấy."
Vu Đông Lai hừ một tiếng thật mạnh: "Cậu ta dám!"
Mặc kệ Đổng Vũ này có dám hay không thì Hứa Nam Nam đã bắt đầu cảnh giác rồi. Không có Đổng Vũ, ai mà biết sẽ mọc ra một Chu Vũ nào không. Chuyện này không nói trước được.
Cô nhanh chóng mua bình xịt phòng ngừa kẻ xấu trên Taobao, cả ngày để trong túi xách.
May mà dường như nhà họ Đổng đã biết sự lợi hại rồi, sau đó cũng không đến hầm mỏ tìm cô nữa.
"Nhà chúng ta không thể bỏ qua như vậy được."
Sau khi Đổng Vũ có thể xuống giường, Lý Kim Hoa vẫn suy nghĩ về chuyện này, cảm thấy nhà bọn họ chịu thiệt lớn như thế mà nhà ông Vu lại như thể không có chuyện gì.
Cả đời này bà ta chưa chịu thiệt như vậy bao giờ.
Đổng Lan, con gái bà ta nói: "Anh con đã thế này rồi, mẹ còn muốn như nào nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận