Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 337

Cô ta mím môi, trong lòng có chút không vui.
Chỉ tiêu chia nhà lần này, nhà bọn họ không hợp quy tắc, dù sao cũng chỉ có một mình Hứa Kiến Sinh là công chức hầm mỏ. Vì chỉ tiêu này, cô ta cứ đến ủy ban mỏ ngồi cả ngày, bắt lấy lãnh đạo hầm mỏ nói hết đủ lời, mới nói có thể cho bọn họ cơ hội tham gia bỏ phiếu, về phần có thể được chọn hay không thì không chắc.
Dù sao Hứa Kiến Sinh cũng là cán bộ trong hầm mỏ, lý lịch cũng đủ rồi, trước đây cũng có nhà nhưng sau lại trả về hầm mỏ. Bây giờ đưa ra một chỉ tiêu, sẽ không ai nói gì. Nhưng nếu nói cho thẳng nhà ở thì chắc chắn sẽ khơi dậy sự bất mãn của những công nhân khác.
Lý Tĩnh không có cách nào khác ngoài việc lôi kéo phiếu bầu ở khắp mọi nơi. Nhưng những người thân trong gia đình cán bộ trước đó cô ta quen biết, bình thường còn qua lại rất tốt, nay có chuyện tìm đến người ta thì bắt đầu ra sức khước từ. Nói là muốn bỏ phiếu cho người thân của họ.
Trong đầu dạo qua một vòng, cô ta mới nhớ tới Hứa Nam Nam.
Cũng không quan tâm đến những ầm ĩ không vui vẻ trước kia, cô ta chạy đến cửa bộ phận vật tư để bắt người.
Hứa Nam Nam và chị Liễu cười nói đi ra ngoài, nhìn thấy Lý Tĩnh đứng ngoài cửa thì cũng không muốn quan tâm. Vừa định đi ngang qua thì người ta đã ngăn cô lại: "Nam Nam…" Giọng nói kéo dài.
Chị Liễu nhìn thấy rốt cuộc cũng là mẹ ruột của người ta, cũng không tiện nói gì, chào hỏi Hứa Nam Nam rồi đi trước.
Lý Tĩnh thấy người ngoài đi rồi, lại muốn đến kéo cánh tay Hứa Nam Nam: "Nam Nam."
Hứa Nam Nam né tránh, sờ sờ cánh tay mình: "Có chuyện gì sao?"
"Chuyện chia nhà ấy, trong tay con không phải có một phiếu đó sao, mẹ muốn con phải bầu cho nhà chúng ta. Mặc kệ thế nào, con cũng do mẹ sinh ra… Mẹ biết con không thích nhà mình, nhưng dầu gì trong nhà chúng ta tốt đẹp thì cũng có lợi cho con. Đi trước là có Hồng Hồng tìm được đối tượng là người của ủy ban huyện, sau này bọn mẹ có chuyện gì cũng có thể có quan hệ, sau này con có chuyện, trong nhà cũng sẽ giúp đỡ con."
Vì chuyện nhà cửa, Lý Tĩnh cảm thấy rằng cô ta có thể khoan dung hơn một chút đối với đứa trẻ này.
"Mẹ biết con vẫn trách mẹ lúc đầu đối xử tốt với bọn Hồng Hồng, mẹ cũng là vì gia đình này. Con bé từ nhỏ đã thông minh, vừa nhìn là đã thấy có triển vọng. Bây giờ không phải có triển vọng thật đấy rồi sao sao, tìm được người ở ủy ban huyện, mẹ đối xử tốt với con bé, sau này con bé cũng sẽ đối xử tốt với con."
Hứa Nam Nam nghe thấy lời này có cảm giác mang theo vài phần bố thí, trong lòng hơi cạn lời, người mẹ này rốt cuộc đang nghĩ gì nên mới cảm thấy rằng dù sau khi trải qua nhiều chuyện thế này, một đứa con gái như cô còn thèm gì sự giúp đỡ của nhà chứ. Không đúng, cô đã không còn là con gái của Lý Tĩnh nữa rồi.
Hứa Nam Nam đang muốn nói thì thấy Ngô Tinh đang đi về hướng này. Trên tay cô ta còn đang cầm một thứ gì đó, nhìn thấy Lý Tĩnh thì có vẻ hơi kinh ngạc.
"Nam Nam." Lại nhìn Lý Tĩnh: "Thím."
Nhìn thấy có người ngoài tới, Lý Tĩnh cũng không nhiều lời, dặn dò Hứa Nam Nam: "Chuyện kia con nhất định phải nhớ đấy."
Lúc này vô cùng lưu luyến rời đi.
Ngô Tinh nhìn Lý Tĩnh rời đi, xách đồ đưa cho Hứa Nam Nam: "Nhà tớ làm dưa muối, không phải trước kia cậu rất thích sao?"
Chuyện cô ta nói là chuyện lúc trước khi Hứa Nam Nam ở phòng ngủ, mỗi người đều mang theo một thứ gì đó đến ăn mỗi khi về nhà, mỗi khi Chu Phương và Hứa Nam Nam có thứ gì đó để ăn, đều sẽ lấy ra, nhà Ngô Tinh nghèo, chủ yếu bình thường không mang theo đồ gì, thỉnh thoảng sẽ mang theo một lần, cũng không phải loại dưa muối có chất béo gì, hương vị cũng không ngon là mấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận