Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 793

Nhờ những tích cực có được từ những tài liệu xây dựng nên tiến độ lúc này còn nhanh hơn cả trước kia.
Nhìn bản kế hoạch xây dựng của mình từ từ trở thành hiện thực, Hứa Nam Nam ngày nào cũng tràn đầy phấn khích.
Đến khi về lại thủ đô, Hứa Nam Nam thấy hăng hái không thôi.
Vừa mới về đến nhà, còn chưa kịp đợi Lâm Thanh Bách về để bàn về thành quả của mình thì Lâm Thanh Tùng đã đến.
Tuy là trong một khu tập thể nhưng phần lớn thời gian Lâm Thanh luôn ở trong sở nghiên cứu, bản thân Hứa Nam Nam cũng bận rộn nên cả hai không có nhiều thời gian gặp mặt.
Lần này Lâm Thanh Tùng vào nhà, cũng không nói gì chọc cười, nghiêm nghị ngồi trên ghế sofa nhìn Hứa Nam Nam. "Chị dâu. Em có tội."
Hứa Nam Nam đang uống trà, nghe thấy câu này xém chút nữa đã phun ra ngoài.
Nước trà nghẹn trong cổ họng, cô ho một hồi mới dễ chịu trở lại. "Cậu phạm tội gì?"
Lâm Thanh Tùng hít một hơi thật sâu: "Là chuyện liên quan đến Tiểu Mãn." Nói xong cậu ta cầm ly trà lên uống cho đỡ sợ.
Hứa Nam Nam trợn to hai mắt, cô đột nhiên nghĩ đến chuyện hẹn hò của Tiểu Mãn trước đây… Không lẽ là…
Cô chăm chú quan sát Lâm Thanh Tùng, nhìn mãi nhìn mãi, đấu tranh cả buổi cuối cùng cô đành chấp nhận sự thật. Miễn cưỡng nói: "Tuy là cậu không phù hợp với yêu cầu của tôi lắm, nhưng nếu cậu và Tiểu Mãn vừa ý nhau thì tôi cũng đành chấp nhận."
"Phụt…"
Cô vừa nói xong thì Lâm Thanh Tùng ngồi ở đối diện phun ra một ngụm nước vào người cô.
Hứa Nam Nam bị nước cậu ta phun ra làm hết hồn, cô ngửa người ra sau, trợn mắt lên nhìn cậu ta nói: "Cậu đang làm cái gì vậy hả?" Cô không phải cũng đã miễn cưỡng đồng ý rồi sao, lại còn phun nước vào cô, đúng thật là không có ý thức gì cả.
"Khụ khụ khụ, chị dâu, chị vừa nói gì đấy?" Lâm Thanh Tùng vừa chùi miệng vừa hỏi.
"Tôi đồng ý chuyện của cậu và Tiểu Mãn." Hứa Nam Nam nói với khuôn mặt không chút biểu cảm. Nếu có thể cho cô chọn, cô thật không muốn người em chồng này sánh đôi với Tiểu Mãn chút nào. Tên nhóc này mấy năm gần đây đúng là đã thành thật hơn, cũng có giữ khoảng cách với các cô gái, nhưng tính tình của Tiểu Mãn tuyệt đối sẽ không khống chế nổi thằng nhóc tâm địa gian xảo này đâu.
Nhưng Tiểu Mãn đã thích rồi thì cô cũng chỉ còn cách là đồng ý thôi, chỉ có thể sau này cùng Lâm Thanh Bách để ý nhiều hơn. Cũng còn may là Lâm Thanh Tùng rất nghe lời Lâm Thanh Bách.
Lâm Thanh Tùng run bật người lên: "Bậy rồi bậy rồi, làm sao em có thể với Tiểu Mãn… Không phải là em!"
Nghe Lâm Thanh Tùng nói vậy, Hứa Nam Nam thở phào nhẹ nhõm, lại thấy nghi ngờ: "Thế cậu nói việc cậu phạm tội có liên quan đến Tiểu Mãn…"
Lâm Thanh Tùng ho nhẹ vài tiếng: "Dạo trước không phải là mọi người kêu em chăm sóc Tiểu Mãn sao. Lúc tết không phải là lúc rảnh rỗi à, nên em có cùng các anh em tụ họp. Người ta cũng dẫn theo em trai em gái đi ra ngoài chơi, em thì dẫn theo Tiểu Mãn đi ra ngoài để cho biết với người ta…"
Nói ra thì Lâm Thanh Tùng cũng có ý tốt. Từ nhỏ cậu ta không có người em nào, trước kia tiếp xúc với các cô gái toàn là trêu ghẹo người ta. Nhưng bây giờ đối với Tiểu Mãn đương nhiên là không được làm như vậy, cho nên khi nghe người ta nói dẫn em gái em trai ra chơi, cậu ta cũng dẫn theo.
Xem xem, em gái này là sinh viên của đại học thủ đô, học hành rất giỏi. Nở mày nở mặt quá trời.
Thành tích học tập của Lâm Thanh Tùng cũng không phải tệ, bản thân cậu ta cũng quen biết rất nhiều bạn bè học giỏi, song trong nhà của người bạn học giỏi lại có một thằng em học tệ.
Thế là thằng em trai học tệ đó thích Tiểu Mãn học giỏi.
Sự việc này đáng lẽ ra Lâm Thanh Tùng cũng không biết, cậu ta cả ngày ở sở nghiên cứu làm sao mà biết được những chuyện này cơ chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận