Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 754

Chỉ thị của ủy ban cách mạng có như thế nào, cũng không thể chỉ thị hắn đi bắt đồng chí nữ khác quan hệ nam nữ được. Nếu hắn đi tịch thu nhà, vậy mấy đồ đó cũng phải nộp lên, hắn cũng không thể giữ riêng những thứ này, hành động như thế chính là chủ nghĩa cá nhân.
Người như vậy quả thật là bôi nhọ ủy ban cách mạng, là một con chuột cũng như phần tử xấu danh xứng với thực. Bắt buộc phải nghiêm trị.
Bên trên ra chỉ thị trừng phạt nghiêm khắc. Lâm Thanh Bách mở một cuộc họp với người ở ủy ban huyện, trực tiếp kết tội tên cầm đầu là Tiêu Hồng Vệ và những kẻ đã phạm tội lớn với mức án tử hình, xử bắn trực tiếp.
Ngày xử bắn, Lâm Thanh Bách còn đặt biệt thông báo cho các đơn vị cùng với chính quyền địa phương để bọn họ đến giám sát, đồng thời thể hiện bản thân tuyệt đối sẽ thực thi pháp luật một cách công bằng, không thiên vị bất cứ ai.
Sau khi tiếng súng vang lên, những người vẫn còn làm loạn lúc trước, lúc này ai cũng tái mét mặt mày.
Trở về rồi mà một lúc lâu vẫn không thể hoàn hồn lại được.
Ủy ban cách mạng không có người phụ trách, Lâm Thanh Bách để mình lên phụ trách. Bên trên gửi văn kiện xuống, Lâm Thanh Bách để cấp dưới cùng học, ngày nào mọi người cũng phải học, ngày nào cũng viết tóm tắt. Tất cả các đơn vị đều bắt buộc phải học, ai mà viết tóm tắt không triệt để, không sâu sắc thì chính là không hoàn thành chỉ thị của ủy ban cách mạng.
Vì vậy, khi những nơi khác gây chuyện náo loạn thì các đơn vị của cả huyện Nam Giang đầu đang bận rộn học tập.
Lâm Thanh Bách ra tay nhanh gọn, bên ủy ban tỉnh không nói gì, nhưng một số người ở ủy ban cách mạng tỉnh thì lại có chút ý kiến đối với việc này, cảm thấy đây là lá mặt lá trái.
Bọn họ còn cử người đến các đơn vị xem xét để bới móc lỗi sai của Lâm Thanh Bách.
Hứa Nam Nam lo lắng đến lúc đó thực sự có người sẽ làm gì Lâm Thanh Bách. Nhân lúc đi lấy đồ cổ, cô bèn nói với người phụ trách, bởi vì Nam Giang gần đây quá gay gắt nên người kia không tiện hành động.
Suy cho cùng đối phương cũng coi như là đặc vụ, Nam Giang truy bắt các phần tử bất lương và đặc vụ, sao người ta còn dám đến Nam Giang nữa. Cho dù đặc vụ có giỏi trốn đến đâu thì cũng không trốn được quần chúng nhân dân đông đúc.
Hứa Nam Nam không biết cách của mình có tác dụng không. Cô chưa bao giờ nghĩ với sức của một mình cô sẽ thay đổi được thế giới, nhưng ít nhất, cô sẵn lòng cố gắng thử để những người bên cạnh cô được sống tốt.
Bên trên không trả lời Hứa Nam Nam rõ ràng, nhưng bên Nam Giang quả thực đã ổn định trở lại. Không có ai đến khoa chân múa tay nữa, Lâm Thanh Bách quản lý Nam Giang rất ổn định.
Hứa Nam Nam cũng nhân cơ hội này nộp một vài tài liệu lên trên.
Bây giờ cả huyện lỵ cho đến các thị trấn làng quê nhỏ đều lao đầu vào học tập và sản xuất ngày đêm. Bận đến mức không có thời gian làm việc khác. Đến cả công xã địa phương cũng không náo loạn nữa.
Ngay cả phía trường học cũng ổn định trở lại, các học sinh gây chuyện khi nhìn thấy kết cục của đám người Tiêu Hồng Vệ đã trở nên hoàn toàn thành thật và ngoan ngoãn cắp sách đến trường. Thấy những giáo viên từng bị các học sinh đánh trước đây, một câu cũng không dám nói gì. Thật chí còn nề nếp hơn so với trước khi gây chuyện.
Môi trường của nhà trường ổn định lại, Hứa Nam Nam cũng định để Tiểu Mãn và Hứa Linh quay lại trường học.
Suy cho cùng có giáo viên dạy vẫn tốt hơn là tự học ở nhà.
Cuộc sống bắt đầu yên bình trở lại, Hứa Nam Nam cảm thấy bản thân mình cứ như chú rùa rúc bên trong mai rùa. Bên trong cái mai rùa này, cô chỉ phải nhìn thấy những gì mà cô muốn thấy.
Thậm chí, đôi khi cô nghĩ rằng, nếu cô ngu ngơ giống như người ở thời đại này thì tốt biết mấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận