Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 255

Lúc này, cửa hàng Taobao lần lượt bán được một vài món, thêm khoản kha khá kiếm được từ việc bán Thạch Đầu Ký lần trước, giờ cô cũng đã có tới năm chục ngàn tệ rồi.
Mấy phiếu công nghiệp cô bỏ vào cửa hàng Taobao trước đó cũng đã bán được mấy tờ.
Trên cơ bản, hiện giờ mỗi ngày đều có tiền thu vào, kiếm được còn nhiều hơn các niên đại trước.
Hứa Nam Nam tính toán một chút, lần này cô có nhiệm vụ một ngàn cân, thế nhưng cô lại không có ý định chỉ mua một ngàn, ít nhất cũng phải mang được hai ngàn cân lương thực về.
Mọi người ba ngàn, cô hai ngàn, không cần vất vả vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo. Như thế sau này cô mới có thể đứng vững ở bộ phận vật tư.
Hơn phân nửa lương thực này đều được mua trên Taobao, cùng lắm cũng chỉ dùng khoảng một ngàn tệ, còn những thứ khác tới thôn họ Hứa đổi lấy.
Đến lúc đó những người khác cũng không điều tra ra được gì.
Tính như thế, Hứa Nam Nam phát hiện lần này mình ra ngoài đúng là chỉ kiếm mà không mất. Chỉ nói tới mấy tấm phiếu công nghiệp này, đăng bán trên cửa hàng Taobao cũng có thể huề vốn rồi, còn chưa nói tới việc mình nhân cơ hội lần này bán cổ vật, còn có tiền mang theo để mua lương thực, số tiền này có thể cũng sẽ thuộc về cô…
Lần đầu tiên Hứa Nam Nam phát hiện, kiếm tiền lại dễ dàng như thế.
Làm việc riêng xong, Hứa Nam Nam lập tức chuẩn bị đến cửa hàng bách hoá trong khu trung tâm thương mại đi dạo một chút.
Trước đó, lúc xem ti vi Hứa Nam Nam biết ở niên đại này có cửa hàng bách hoá, thế nhưng mỗi lần nhân vật chính đều chỉ đến mỗi một quầy, hoàn toàn không thể nhìn thấy toàn cảnh trung tâm thương mại.
Thị trấn cũng không có cửa hàng bách hoá lớn, cũng chỉ lớn hơn ở xã mua bán một chút, bán mấy món đồ dùng thường ngày. Ngay cả nước nóng cũng khó mua, đây là lần đầu tiên cô tới thành phố lớn ở niên đại này, dù sao cũng phải đi xem thử một chút.
Lúc này người đến cửa hàng bách hoá cũng không nhiều, Hứa Nam Nam vừa bước vào đã cảm thấy vắng vẻ.
Quầy hàng cũng không nhiều, phần lớn là bán quần áo, bán giày dép, bán bánh kẹo… được sắp xếp ngay ngắn, chỉnh tề. Nhìn một lượt cũng không có đồ gì lạ, người cũng ít, mấy nhân viên bán hàng kia trông còn nhiều hơn cả khách hàng. Hứa Nam Nam cũng không để ý, ôm một đống phiếu công nghiệp và tiền mặt bắt đầu mua sắm thả gia ở cửa hàng bách hoá.
Dù sao trước đó cũng đã nói muốn dùng đồ công nghiệp để đổi lấy lương thực, nên vẫn phải làm cho giống thật. Mua một vài đồ dùng công nghiệp, đến lúc đó cô sẽ lấy một vài món trên cửa hàng Taobao ra góp vào, đến thôn họ Hứa đổi ít lương thực.
Như vậy thì cho dù có người tới điều tra, cũng không thể điều tra ra đã xảy ra chuyện gì.
Hứa Nam Nam cũng không mua đồ lớn gì, chỉ là một ít xà bông, khăn lông, kéo, còn có cả giày giải phóng.
Những thứ này, mấy nông dân có điều kiện tốt cũng có thể gánh được, đến lúc đó cũng tiện đổi lương thực mang về.
Lúc này người mua nhiều như Hứa Nam Nam cũng không nhiều, đi một vòng cuối cùng vẻ mặt của nhân viên bán hàng cũng trở nên ôn hoà hơn.
Cho dù không có hoa hồng thế nhưng vẫn có nhiệm vụ hàng tháng.
Lúc đang chuẩn bị xuống cầu thang, cô phát hiện một cửa hàng bán đồng hồ đeo tay ở gần chỗ cầu thang.
Hai mắt Hứa Nam Nam sáng lên, đồng hồ đeo tay đấy!
Mặc dù trình độ kỹ thuật hiện giờ không bằng tương lai, thế nhưng chất lượng chắc chắn rất bền, chắc chắn là hàng tốt.
Phải mua, bỏ lên cửa hàng trên Taobao, chờ sau này phong thái thay đổi, cô cũng có thể tự đeo.
"Đồng chí, muốn xem đồng hồ đeo tay à?"
Nhìn thấy mắt Hứa Nam Nam đang nhìn chằm chằm vào quầy đồng hồ đeo tay, nhân viên bán hàng không mặn không nhạt hỏi một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận