Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 785

Hứa Nam Nam nói: "Tôi ăn mặc không cần lo nghĩ, chồng tôi cũng có tài, con cái cũng đều rất đáng yêu. Bản thân tôi cũng cảm thấy quá là viên mãn rồi. Nhưng đời người còn rất là dài, không thể nào mà không làm gì chứ. Ít ra cũng phải làm một vài chuyện bản thân cảm thấy có ý nghĩa. Cậu có biết không, hiện giờ chúng tôi còn rất nghèo, còn có người quanh năm không được ăn bữa cơm nào có thịt. Những đứa trẻ thì mặc những bộ quần áo vá chằng chịt, đến hiện giờ mua đồ còn cần phải cần dùng phiếu. Như những tài liệu mà cậu cho tôi, rất nhiều thứ bởi vì không có tiền, cho nên chỉ có thể đọc mà không thể nào đưa vào sử dụng được. Hiện giờ khắp cả nước trên dưới đều đang rất nỗ lực, tôi có một phương tiện tiện ích như thế này mà không làm gì cả, bản thân tôi không thể nào ngủ ngon giấc được."
Cổ Lỗ Sĩ lại trầm mặc rất lâu, lâu đến mức Hứa Nam Nam sắp rời khỏi cuộc trò chuyện rồi thì cậu ta mới gửi tin nhắn đến.
Hứa Nam Nam nhìn thấy tin nhắn này, đang cảm thấy là đối phương đang khen ngợi cô, đột nhiên cô sững người lại, xem lại câu nói này từ đầu đến cuối một lần nữa. Đây là ý gì chứ. Gì mà con cháu của cô đều rất kính phục cô. Đây là câu khẳng định mà.
Chẳng lẽ… Cổ Lỗ Sĩ quen biết người đời sau của cô sao?
Hứa Nam Nam bị suy nghĩ của bản thân mình làm cho kinh ngạc.
Hứa Nam Nam muốn hỏi đối phương là có phải quen biết người đời sau của cô không, kết quả là tin nhắn không thể gửi đi được. Hơn nữa phía bên Cổ Lỗ Sĩ hình như là cũng rời khỏi cuộc trò chuyện rồi.
Sau đó mới từ bỏ.
Ở một bên khác, người trẻ tuổi đó đang ôm đầu đau đớn.
Làm cái quái gì vậy chứ, chẳng phải chỉ là gửi một câu nói mập mờ nước đôi qua đó thôi sao, ngay cả công nghệ trí não cũng chết máy luôn, làm cho cậu ta đau đầu chết đi được.
Bởi vì câu nói này của Cổ Lỗ Sĩ, Hứa Nam Nam cả một buổi sáng đều đang suy nghĩ về mọi khả năng.
Cô đã xác định được đối phương là ở thế giới tương lai, nhưng trước nay chưa từng nghĩ đến, đối phương có thể sẽ quen biết cô.
Cô phân tích tỉ mỉ tất cả mọi hành vi của đối phương trong những năm qua, càng cảm thấy là rất có khả năng. Trước đây cô luôn cảm thấy Cổ Lỗ Sĩ giúp đỡ cô như vậy, một là cô và cậu Hai cùng làm ăn buôn bán đồ cổ, hai là tình bạn giữa cô và Cổ Lỗ Sĩ. Lại cảm thấy bản tính vốn có của Cổ Lỗ Sĩ là trọng tình trọng nghĩa, là người sẵn sàng giúp đỡ người khác.
Hiện giờ đã có sự hoài nghi, lại thêm suy nghĩ về những điều đó, giờ cô cảm thấy đâu đâu cũng có dấu vết để lần theo.
Cho nên Cổ Lỗ Sĩ rốt cuộc có mối quan hệ gì với cô? Là bạn của con cháu cô? Là con cháu trong họ hàng sau này? Hay là con cháu trực hệ? Nếu như là con cháu trực hệ, vậy thì là đời nào chứ?
Lúc ăn cơm, Hứa Nam Nam nheo mắt lại nhìn ba đứa con của mình. Cô muốn xem là đứa con nào phù hợp với hình tượng của Cổ Lỗ Sĩ ở trong tâm trí cô.
Ba đứa con bị ánh nhìn của cô làm cho sởn cả tóc gáy, ai cũng bắt đầu nhớ lại gần đây bản thân có làm những chuyện ngốc nghếch gì không?
Đại Bảo lắc đầu, cậu bé nhất định không làm gì cả, gần đây bận rộn cùng cha vào trong bộ đội để huấn luyện, rất lâu không đánh nhau rồi. Ừm, tiếp tục ăn cơm thôi.
Nhị Bảo xoa xoa đầu mình, gần đây cậu bé làm gì chứ? Ồ, học với dì hai, còn đi đến phòng thí nghiệm của chú hai tham quan. Chú hai đã nói là không sao rồi, nhất định là không có chuyện gì. Cậu bé có chút chột dạ liếc nhìn Hứa Nam Nam, sau đó cúi đầu ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận