Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 579

Quản lý mỏ Cao trực tiếp tìm xe kéo quặng sắt từ trên mỏ, kéo cả xe tới đây. Còn chưa đến nơi thì đã cất tiếng hát rồi. Từ rất xa còn có thể nghe thấy tiếng hát của mọi người.
Nhìn thấy người quen, tâm trạng Hứa Nam Nam cũng ổn định lại, nhanh chóng chạy tới.
"Nam Nam." Chu Phương cười bước từ trên xe xuống, đưa biểu ngữ ở trong túi cho mọi người, tự mình qua nắm tay Hứa Nam Nam.
"Lạnh thế này, sao em không vào trong đợi. Dù sao đến lúc đó cũng phải vào trong mà."
Hứa Nam Nam không muốn nói bởi vì bên trong có hai người khó hiểu kì cục: "Muốn đi cùng các chị mà."
"Được, cùng nhau vào cũng tốt, mỏ sắt Nam Giang chúng ta cũng là đơn vị lớn trong tỉnh. Để mọi người thấy uy phong của chúng ta." Chu Phương nhìn những đồng chí của hầm mỏ rồi cười nói.
Hứa Nam Nam vừa nhìn, các đồng chí công nhân đều uy phong lẫm liệt đứng thẳng lưng, giơ biển hiệu của đơn vị xếp thành hàng.
Cô cũng kéo Chu Phương vào trong đội ngũ, cùng nhau xếp hàng bước vào hội trường lớn.
Bên trong sớm đã có nhiều người ngồi, đa số đều là công nhân của những đơn vị trong tỉnh. Hứa Nam Nam nghe Chu Phương nói mới biết hôm nay cũng có người của quân khu của tỉnh đến, còn có lãnh đạo tỉnh, lãnh đạo của công đoàn tỉnh này nọ đều đến cả.
"Người yêu của em hôm nay đến chưa?"
"Đến rồi, chắc là đang ngồi ở ngoài." Lâm Thanh Bách nói là sẽ đến.
Chu Phương nói: "Lát nữa xuống xem người yêu của em ở đâu. Phải giữ cho chắc đấy, đừng để nữ đồng chí ở đơn vị khác hút mất hồn. Em không biết, mỗi lần biểu diễn vào mỗi năm trước, rất nhiều nữ đồng chí khi lên sân khấu bị người của những đơn vị khác nhìn trúng rồi ghép thành không ít cặp đôi. Có người còn có người yêu rồi, thế là giật ngang đấy."
Ai bảo mỗi đơn vị đến tham gia biểu diễn đều là nam thanh nữ tú, đứng trên sân khấu như thế là bao người ở dưới bị cuốn hút.
Hứa Nam Nam nghe xong, cũng không cảm thấy lo lắng. Cô hoàn toàn tin tưởng Lâm Thanh Bách. Hoàn cảnh Lâm Thanh Bách như vậy, còn ít gặp mỹ nữ sao? Nhiều năm như vậy còn chưa bị cướp mất, không có đạo lý nào lại bị cướp mất khi yêu đương với cô.
Hai người nói chuyện với nhau một lúc, Chu Phương đi theo Lý Vĩ Minh ra ngoài.
Ở sau hậu trường người ta đã bắt đầu biểu diễn rồi. Vì số người quá đông, nên phải dựng lều tạm thời trên khu đất trống ngoài hội trường để làm phòng nghỉ ngơi, thuận tiện trang điểm.
Nói là trang điểm, thực chất chỉ là chải đầu, cài hoa lên tóc, so với thường ngày cũng không có thay đổi gì quá lớn. Về việc dặm phấn, cũng không đưa ra yêu cầu gì. Ngược lại có một vài đồng chí nữ yêu cái đẹp, tự mang theo đồ trang điểm của mình.
Cũng không biết Hứa Mai Tử từ đâu mà có phấn má và son môi. Trông có vẻ chín chắn hơn tuổi thật một chút.
Hứa Nam Nam liếc nhìn chị ta một cái rồi quay đi chỗ khác, cảm thấy Hứa Mai Tử ngày càng giống Lưu Xảo.
Buổi biểu diễn trong hội trường rất nhanh đã bắt đầu, ngồi trong phòng nghỉ ngơi cũng có thể nghe thấy âm thanh.
Chị Liễu chạy ra một chuyến, khi trở về kể lại cảnh tượng trong hội trường sống động như thật.
Trong hội trường ngồi chật kín người, còn có rất nhiều lãnh đạo đến. Một vị lãnh đạo lớn của tỉnh từng đến kiểm tra hầm mỏ mà cô từng thấy trước đó cũng đến.
Khiến cho những công nhân bắt đầu căng thẳng.
Vẫn là đoàn hợp xướng của Hứa Nam Nam bình tĩnh nhất. Nhìn xung quanh bên trái bên phải đều là người của mình, đến lúc đó đứng trong đội ngũ cũng không quá nổi bật, cũng không lo lắng lãnh đạo có thấy mình hát hay hay không.
Đợi gần một tiếng, mới đến lượt tiết mục của mỏ sắt Nam Giang. Tổng cộng bốn tiết mục, đoàn hợp xướng của Hứa Nam bị đẩy xuống cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận