Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 706

Chỉ cần hai người đó không giở trò trước mặt cô là được. Nếu kết hôn thật thì hai người này đúng là liên minh mạnh mẽ, cao thủ khiến người ta ghê tởm.
Sau khi mua đồ xong, hai người lại đi xem phim lần nữa. Lần này Hứa Nam Nam lại xách theo túi tài liệu đi ra.
Bây giờ Lâm Thanh Bách không cảm thấy kì cục chút nào nữa. Sắc mặt như thường đón lấy chiếc túi rồi đi gọi điện thoại, rất nhanh đã có người đến, không biết ra ám hiệu gì đó với Lâm Thanh Bách rồi cầm túi đi luôn.
Hứa Nam Nam thấy vậy cũng thấy mình như thể đang làm trinh thám ngầm vậy. Chẳng trách cô bị hiểu nhầm là đặc vụ, nhìn lại cũng giống thật.
Có ai đáng buồn như cô không, việc chính nghĩa như vậy mà phải làm một cách lén lút.
Chỉ là lần này lấy nhiều tài liệu hơn lần trước, cũng không biết bên trên có phản ứng gì không. Phải rồi, bên trong hình như còn có một mục tài liệu chưa hoàn thành cũng để cùng vào trong túi.
Hứa Nam Nam ho khụ khụ, không sao, dù gì nhiều tài liệu như vậy, cấp trên còn phải nghiên cứu một thời gian. Đến khi sản xuất thì chắc phần còn lại cũng xong rồi.
Dù cho có thế nào đi nữa, tài liệu đã nộp xong, Hứa Nam Nam cảm thấy mình cũng coi như đã hoàn thành một nhiệm vụ lớn.
Chuyện đã giải quyết xong, hai người đi ăn chút gì đó rồi ngồi xe quay về Nam Giang. Hứa Nam Nam quay đầu nhìn về phía tỉnh lỵ, nghĩ nếu như mình không có chuyện gì, thì trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không quay trở lại đây nữa.
Khi về đến Nam Giang đã là buổi chiều, đồ nội thất cũng đã đến. Được đặt ở trong sân của khu tập thể ủy ban huyện.
Lúc Lâm Thanh Bách và Hứa Nam Nam đến, tất cả mọi người đang vây quanh nhìn.
Lần này Lâm Thanh Bách mặc dù không chọn những đồ tốt, nhưng ít ra thì cũng là trọn bộ và theo bộ. Chức vụ của anh trong ủy ban huyện này cũng không phải thấp. Mấy bà vợ nhà khác trông thấy mà ngưỡng mộ, nghĩ đến năm đó lúc bọn họ kết hôn, chồng mình lúc đó chẳng có thứ gì cả, một giường một chăn cứ thế kết hôn thôi. Hiện giờ muốn mua đồ dùng gia đình cũng khó mà mua được.
Vợ của cục trưởng Cao kéo tay Hứa Nam Nam nói về mặt tốt của những đồ nội thất này, nghe thấy Hứa Nam Nam nói rằng đây đều là những đồ mà cô chọn, luôn miệng khen Hứa Nam Nam sau này sẽ được sống sướng.
Hôm qua bà ta có nghe bộ trưởng Lâm nói muốn mua đồ tốt nhất, để cho vợ nở mày nở mặt. Kết quả là đồng chí Vu này ấy vậy mà lại chọn mua đồ rẻ, chẳng phải là một cô gái tốt giản dị sao.
Hai người đang đứng nói chuyện ở bên này, bảo vệ Kha bỗng phát ra âm thanh khì khì quái dị, hấp dẫn sự chú ý của Lâm Thanh Bách. Lâm Thanh Bách thấy Hứa Nam Nam đang nói chuyện vui vẻ với mọi người, mím môi cười rồi đi về phía bảo vệ Kha.
Bảo vệ Kha nhìn về phía Hứa Nam Nam, sau đó nói nhỏ: "Bộ trưởng Lâm, đồng chí Tôn làm bác sĩ đó lại qua đây rồi, đang ở trong phòng tiếp khách đó. Trước đó nghe bảo cháu chở đồ về để chuẩn bị kết hôn thì tức đến nỗi sắc mặt khó coi lắm đó."
Lâm Thanh Bách nhìn về phía phòng tiếp khách, sau đó gật đầu: "Cháu biết rồi."
Bên này các cô gái đang nói chuyện, còn những chàng trai thì phụ giúp bê đồ nội thất đi lên trên. Sau khi xếp gọn đồ xong, nhà cửa nhìn trông có vẻ ấm áp hơn rất nhiều, càng thêm giống như đang sống một cuộc sống hạnh phúc.
Buổi tối hai người ăn cơm ở quán cơm, sau đó Lâm Thanh Bách đưa cô về. Lúc quay lại bên ủy ban huyện, còn chưa kịp vào cửa thì nhìn thấy Tôn Hỉ Mai đang đứng đợi ở cửa.
"Anh Thanh Bách." Tôn Hỉ Mai tỏ vẻ uất ức đứng ngay lối đi.
Lâm Thanh Bách cũng không bước vào cửa, nhà tân hôn là nơi kết hôn của anh và Nam Nam, dĩ nhiên là không phải ai cũng có thể bước vào trong.
Anh châm một điếu thuốc: "Cô đến đây làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận