Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 160

Lý Tĩnh sẽ chịu ảnh hưởng, cô vô cùng mong đợi.
Kiểu người như Lý Tĩnh, chính là kiểu người bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh. Nếu không phải cô ta bị ức hiếp ở chỗ Tưởng Lệ Lệ, không đi tìm Tưởng Lệ Lệ tính sổ, ngược lại cô ta lại tính hết món nợ này lên trên đầu cô. Còn không phải là biết Tưởng Lệ Lệ không dễ chọc sao?
Vẫn là trách cô lúc trước đối xử với người nhà họ Hứa quá hiền lành. Mặc dù lần đó với bà Hứa, đó cũng là đòn phản công cô tiện thể làm ra mà thôi.
Nhìn thấy Hứa Nam Nam cả nửa ngày không nói chuyện, những người khác đều cho rằng Hứa Nam Nam đang lo lắng cho Lý Tĩnh, đầu bếp Đỗ khuyên bảo: “Chuyện này không thể giấu giếm nữa rồi, đợi lát nữa nếu như khoáng ủy hỏi cháu, cháu cứ thành thật nói nha, nếu không cháu cũng sẽ chịu liên lụy đó. Thật ra chuyện này cũng không phải chuyện lớn gì, mấu chốt là đã gây ầm ĩ lên đến chỗ khoáng ủy rồi, khoáng ủy phải đưa ra một cái kết luận, nếu không sau này những người khác cũng bắt chước theo, nhà ăn của chúng ta sẽ rối tung lên mất.”
Hứa Nam Nam áy náy nói: “Đầu bếp Đỗ, cháu xin lỗi, chuyện này đã làm liên lụy đến nhà ăn rồi. Nhưng cháu không biết cô ấy sẽ làm như vậy. Cháu tuyệt đối không đồng ý với cách làm này.”
“Lời hay ai mà không biết nói chứ, ai dà, có người mẹ làm ra chuyện như vậy, sau này nhà ăn của chúng ta phải cẩn thận một chút, đừng để bị người khác ỷ vào có người làm việc trong nhà ăn, lấy sạch hết nhà ăn đó.” Tưởng Lệ Lệ ngồi vừa cắt móng tay vừa nói bóng nói gió.
Lời này của cô ta chỉ thiếu điều điểm mặt gọi tên nói sau này Hứa Nam Nam sẽ ăn trộm vậy.
“Tưởng Lệ Lệ, cô nói cái gì vậy hả, nếu Nam Nam là người như vậy thì hôm qua đã không gây ra ồn ào rồi. Bây giờ chúng ta không phải ở xã hội cũ, không thi hành tội liên quan.” Đầu bếp Đỗ không vui nói. Biểu hiện hôm qua của Hứa Nam Nam ông ấy cũng nhìn thấy. Cô là một đứa trẻ thật thà, con người cũng yên phận, tư tưởng giác ngộ cao, đứa trẻ ngoan như vậy, sao có thể để người ta ức hiếp như thế. Ông ấy hừ lạnh một tiếng: “Nói ra thì, lần trước nhà ăn của chúng ta mất một miếng thận heo, tới bây giờ vẫn không biết là ai lấy mất.”
- Giải thích, Tội liên quan là một người phạm tội, cả nhà chịu vạ lây. Hết giải thích.
Những người trong nhà ăn đều nhìn Tưởng Lệ Lệ.
Lần trước thận heo là do Tưởng Lệ Lệ rửa, kết quả lại mất một cái, người khác nhìn không ra, nhưng đầu bếp Đỗ vừa liếc mắt là đã nhìn ra.
Khuôn mặt Tưởng Lệ Lệ đỏ rần lên: “Hừ, sau này mấy người bị nó liên lụy, sẽ có lúc các người phải hối hận.” Nói rồi liền thở phì phò đi ra ngoài.
“Mặc kệ cô ta, tính tình của cô ta là vậy đấy, chẳng ai sống chung được với cô ta cả.” Người chị vừa nãy gọi Hứa Nam Nam nói.
Hứa Nam Nam gật đầu, buồn bực nói: “Em cảm thấy hình như chị ta cứ nhắm vào em. Bọn em còn ở chung kí túc xá nữa.”
Chị ấy cười: “Còn không nên nhắm vào em sao, trước đó cô ta muốn để em chồng của cô ta đến nhà ăn làm việc, còn tưởng rằng có thể thành công rồi, kết quả em đến đây, em chồng của cô ta không thể đến nữa rồi.”
Lúc này Hứa Nam Nam mới biết thái độ thù địch của Tưởng Lệ Lệ từ đâu mà đến rồi.
Việc này cũng quá oan uổng cho cô rồi.
Thôi vậy, phỏng chừng dù không có chuyện này thì con người Tưởng Lệ Lệ cũng không sống chung được với ai, không thấy cả nhà ăn đều không thích cô ta sao?
Bởi vì người của khoáng ủy đến báo trước, Hứa Nam Nam cũng không chậm trễ nữa, cô nói với đầu bếp Đỗ một tiếng rồi đi đến chỗ khoáng ủy báo cáo.
Vừa đi vào phòng làm việc của khoáng ủy thì nhìn thấy Chu Lệ Bình đang nói gì đó với một người đàn ông trẻ tuổi.
Nhìn thấy cô tới, Chu Lệ Bình vội vàng kéo cô qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận