Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 139

“Chuyển sớm một chút, sau này dễ dàng vào thành phố.”
“Ông, sao ông có thể đồng ý chứ.” Bà Hứa lập tức nổi nóng.
“Bà còn muốn để mấy đứa cháu trai ở lại đây quét nhà xí với bà sao? Nhà họ Hứa không thể bị mất mặt như vậy. Nếu như sau này mấy đứa cháu trai không có tiền đồ, tôi chết cũng không còn mặt mũi nào gặp tổ tông của nhà họ Hứa.”
Nói ra những lời này, bà Hứa cũng hết đường cãi lại.
Một lát sau lại nói: “Vậy Lưu Xảo và Kiến Bình không thể đi, mấy đứa trẻ thì chuyển qua đi.”
Lần này Lý Tĩnh không hề phản bác lại. Dù sao cô ta chỉ cần bọn trẻ là được. Những người khác không đi thì càng tốt.
Lưu Xảo mỉm cười: “Mẹ, con và Kiến Bình cũng không có suy nghĩ nhiều như vậy, dù sao ở đâu cũng như nhau. Nhưng mà năm nay lương thực được chia của nhà chúng ta ít hơn năm ngoái. Con lo năm sau trong thôn lại mượn cớ chuyện của mẹ và chị dâu hai, đến lúc đó lương thực của cả nhà chúng ta đều bị chia ít đi. Con và Kiến Bình tách ra ngoài, thế nào thì cũng an toàn hơn một chút. Mẹ, con và Kiến Bình thế nào, mẹ còn không rõ sao?”
Nói rồi lại lén đá Hứa Kiến Bình một cái. Hứa Kiến Bình cũng vội vàng nói: “Đúng vậy đó mẹ, con và Xảo nhất định sẽ hiếu thảo với mẹ.”
“Tách ra, tách ra cả đi.” Ông Hứa đứng dậy, quăng lại một câu rồi đi ra ngoài.
Ông ta biết, lòng của nhà họ Hứa này đã bắt đầu tan rã rồi.
Chuyện nhà họ Hứa tách ra ở riêng, cũng khơi lên một cảnh tượng náo nhiệt nho nhỏ ở trong thôn. Ngược lại khiến cho trong thôn có thêm một đề tài nói chuyện. Hứa Nam Nam cũng chỉ làm một người đứng nghe trò cười.
Sau khi chia lương thực mùa thu xong, trong thôn cũng không còn bận rộn như lúc trước nữa. Chỉ có Hứa Nam Nam bên này hơi bận một chút, heo chỗ cô cũng phải giao nộp lên rồi.
Nhưng dù Hứa Nam Nam bận rộn, Hạ Thu Sinh vẫn không để cho cô rảnh rỗi, chỉ cần cô vừa nghỉ ngơi thì liền muốn dạy học cho cô, kiểm tra kiến thức của cô., khiến Hứa Nam Nam có chút mệt rã rời. Cảm thấy không phải ông hạ nghiện làm giáo viên rồi sao, một ngày không dạy học thì sẽ rảnh rỗi đến phát chán.
Đương nhiên Hạ Thu Sinh không hề rảnh rỗi, là một nhân viên lao động cải tạo, cho dù đã làm xong việc trong núi thì trong thôn vẫn còn rất nhiều việc đợi ông ấy đi làm.
Chỉ là Hứa Nam Nam sắp vào thành phố rồi, bản thân đứa trẻ này không biết, đương nhiên là không lo lắng rồi. Nhưng ông ấy thân làm giáo viên không thể không lo lắng. Đứa trẻ này thông minh, ông chỉ dạy nhiều một chút, biết đâu sau này đứa nhỏ này có thể đi được xa hơn.
Trong lúc bận rộn, cuối cùng thư của Lý Thành Văn đã đến trong thôn.
Thư được trực tiếp gửi cho đội trưởng Hứa Căn Sinh, lấy danh nghĩa hầm mỏ tuyển công nhân, tuyển Hứa Nam Nam đến hầm mỏ làm công nhân trong nhà ăn. Đương nhiên chỉ là công nhân tạm thời.
Lúc này, cả thôn họ Hứa ồn ào cả lên.
Chỉ cần là người Nam Giang, không ai không biết mỏ sắt Nam Giang. Lúc trước Hứa Kiến Sinh được phân đến hầm mỏ làm cán bộ, đã khiến biết bao nhiều người đỏ mắt ganh tỵ.
Đến mỏ sắt Nam Giang, chính là có công ăn việc làm ổn định. Sau này trở thành người thành phố thực thụ, cầm tiền lương của nhà nước, ăn lương thực cung cấp, nghe nói còn được chia nhà nữa.
Đây là chuyện tốt đẹp đến nhường nào chứ.
Cho nên sau khi nghe nói Hứa Nam Nam vậy mà được gọi đến hầm mỏ, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Mặc dù chỉ là công nhân tạm thời, nhưng kia là mở sắt Nam Giang đó, hơn nữa còn là trong nhà ăn, công việc đó béo bở biết nhường nào. Chuyện tốt như vậy, sao lại rơi vào trên người một đứa trẻ vậy chứ.
Chẳng lẽ là Hứa Kiến Sinh làm cho?
Sau khi nghe thấy tin tức này, ngay cả người nhà họ Hứa, phản ứng đầu tiên cũng nghĩ là do Hứa Kiến Sinh sắp xếp cho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận