Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 336

Khi còn học ở ủy ban mỏ, đã gây ra bao nhiêu rắc rối cho công đoàn đến nỗi hội trưởng công đoàn là chị ấy cũng sắp trở thành chủ nhiệm liên đoàn phụ nữ luôn rồi. Mẹ chồng nàng dâu cãi nhau không tìm hiệp hội phụ nữ mà tìm đến công đoàn bảo các người trong công đoàn này không phải có đồng chí tốt sao, còn được nhận cả sự biểu dương của hầm mỏ, chúng tôi tin anh ta.
Chị Lưu cũng tin tưởng đồng chí này, giao cho Ngô Kiếm xử lý, kết quả là chàng trai này suýt nữa đánh nhau với mẹ chồng con dâu người ta.
Sau đó còn không phải chị ấy phải đi chùi đít cho sao.
Công đoàn của chúng tôi là một tổ chức về hình thức, anh ta còn thực sự muốn chống lại ủy ban mỏ đấy. Người ta mới lãnh đạo hầm mỏ chân chính. Chuyện này chị Lưu không tiện nói rõ, chỉ có thể thuyết phục nói: "Bên ủy ban mỏ đã đưa ra quyết định rồi, chúng ta cứ chiếu theo nói với công nhân là được."
Ngô Kiến lắc đầu: "Không được, tôi kiên quyết không đồng ý với quyết định sai lầm của ủy ban mỏ. Đây là không có nguyên tắc."
Chị Lưu mặc kệ anh ta.
Chàng trai trẻ tuổi này sao lại bướng bỉnh thế này chứ.
Chị Lưu chuẩn bị tự mình đi tuyên truyền chuyện này, để mọi người chuẩn bị tinh thần. Nhưng chị ấy còn chưa kịp đi tuyên truyền thì Ngô Kiếm đã đến hầm mỏ để làm công tác tư tưởng cho công nhân.
Trung tâm của tư tưởng chỉ xoay quanh một việc, nhất định phải công bằng công chính công khai.
Vào lúc chị Lưu biết chuyện, các công nhân ở hầm mỏ đã bắt đầu ầm ĩ. Bọn họ vui lòng làm việc, muốn tìm lãnh đạo ủy ban mỏ để phản hồi tình huống, chúng tôi muốn công bằng công chính công khai.
Ầm ĩ thành như vậy, lãnh đạo của ủy ban mỏ cũng không còn cách nào, được, công khai bỏ phiếu đi.
Ngay sau khi thông tin được xác nhận, lần này công đoàn xem như đã đắc tội với tất cả những người công nhân tham gia bỏ phiếu lần này. Vốn có thể được giải quyết sự việc một cách hòa bình, thế mà thế nào cũng phải ầm ĩ phải bỏ phiếu dưới ngay mắt mọi người, phiếu này của chúng ta cho ai cũng sẽ làm mất lòng người khác. Đây là cố ý rắp làm bọn họ không dễ chịu mà.
Khi Hứa Nam Nam nghe Chu Phương nói về chuyện này, cô còn cảm thấy đầu óc Ngô Kiếm có cái hố. Anh nói coi, anh quản chuyện này làm gì. Người ta có nhà ở cũng sẽ không cảm ơn anh. Anh muốn làm gì vậy chứ.
"Anh ta muốn trở thành hội trưởng đấy." Chu Phương nói.
"Anh ta?" Hứa Nam Nam cảm thấy không phải mình coi thường Ngô Kiếm, mà thực sự là chỉ số trí tuệ cảm xúc của vị này quá thấp. Để bò được lên cao thì anh ta cũng phải kiêng dè tâm trạng của lãnh đạo nữa chứ.
Chu Phương cười nói: "Công đoàn của họ khác với những người khác, hội trưởng công đoàn toàn do công nhân bầu ra. Anh ta biết rằng cố gắng từ trên cũng vô dụng, vì vậy thu mua lòng công nhân."
Hứa Nam Nam xoa xoa đầu: "Em rút lại những gì đã nói trước đó, anh ta có chỉ số trí tuệ cảm xúc rất cao đấy. Em chỉ đang nghĩ bây giờ xử lý thế nào, chuyện bỏ phiếu này rốt cuộc sẽ bầu cho ai đây, thế nào em cũng cảm thấy chuyện này khó khăn mà không có được kết quả tốt đâu." Cô chán nản nhìn Chu Phương: "Không thì chị đi lĩnh chứng là được rồi, em sẽ bỏ phiếu cho chị, mọi người đều biết chúng ta có quan hệ tốt, không ai có thể nói gì em được."
"Em thôi đi, chỉ biết hố chị." Chu Phương nhéo cô một cái. Cười xong lại nói: "Nhưng cái này đúng là em nên lựa chọn thật tốt."
Hứa Nam Nam dứt khoát một bộ dáng vò đã mẻ không sợ rơi bể nói: "Được rồi, em sẽ xem xét rồi bầu, nhà ai thực sự khó khăn thì em sẽ bầu cho nhà đó." Đã định trước làm mất lòng người, như vậy thì làm không thẹn với lương tâm là được rồi.
Buổi chiều lúc mới tan làm thì Lý Tĩnh chạy đến cửa bộ phận vật tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận