Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 355

Cả người đầy mùi rượu khiến vợ ông ta cũng thấy ghét bỏ.
"Vừa nãy bộ trưởng Lâm người ta không muốn uống nữa, ông vẫn còn ép rượu cho được, xem xem uống ra gì đi." Bà Cao liếc nhìn chồng mình với ánh mắt đầy ghét bỏ.
"Bà thì biết gì, đây là tình anh em giữa đàn ông với nhau, đều từ uống rượu mà thành đấy."
"Ông thì uống sướng mồm rồi, đồ ăn thì chả thèm động vào chút nào." Bà Cao nhìn đống đồ ăn trên bàn gần như không vơi đi tí nào, trong lòng hơi có mâu thuẫn. Đáng lẽ chiêu đãi khách, nếu khách không ăn, vậy chẳng phải là đãi khách không tốt à. Nhưng khách không ăn, đống đồ ăn này ngày mai chỉ cần đun nóng lại là có thể ăn được hai bữa. Đây chính là đồ ăn ngon bà ta đặt từ nhà ăn lớn về, mấy đứa nhóc trong nhà còn không nỡ cho ăn, nếu không phải là mời bộ trưởng Lâm, thì bình thường bà ta đã không lấy ra đẻ mời rồi. Bộ trưởng Lâm này cũng là săn sóc, nếu là người khác thì mấy gắp đũa đã gắp sạch vào miệng luôn rồi, bát cũng không chừa lại một hạt cho coi.
Bà ta vừa lau mặt cho cục trưởng Cao vừa nói: "Cậu bộ trưởng Lâm này ấy, nói chuyện rất nho nhã, giống một người làm công tác văn hóa vậy. Không giống mấy ông hở một cái là đập bàn say bí tỉ như bọn ông."
"Từ thủ đô đến, chắc hẳn có chỗ khác với chúng ta ấy mà." Cục trưởng Cao không thấy lạ điểm nào. "Bà đừng nói nữa, thằng nhóc này cũng có bản lĩnh đấy, ngay cả ông Lưu cũng chưa vét được miếng lợi nào từ trong tay cậu ta. Trước khi người này đến, ông Lưu còn hằm hè muốn để thằng nhóc đó ngồi không yên trên chiếc ghế của mình, phải tự thân mò mẫm mọi thứ đấy. Kết quả thì sao, người ta chỉ cần hai ba hôm đã chỉnh lý nội bộ bộ vũ trang ngăn nắp gọn gàng. Ông Lưu cũng chỉ phải đi theo sau mông vị này để lượm nhặt những gì còn sót thôi."
"Tôi còn thắc mắc vì sao ông đột nhiên lại mời người ta ăn cơm đây, trước đó đến tiệc chiêu đãi còn không chiêu đãi cho người ta nữa mà."
"Đó là đương nhiên, ở nơi này nếu như không có năng lực gì, những người đến đều không thể trụ lại lâu. Nếu không trụ lâu được, không cần thiết phải giao thiệp, tránh lại đắc tội với người khác. Đừng nói cha cậu ta ở trong bộ đội như nào, quân sự và chính trị tách biệt, không thể với tay đến tận nơi của chúng ta được đâu."
Bà Cao không hề biết còn có những thứ quanh co lề lối lòng vòng như này, giúp cục trưởng Cao lau mặt rồi bắt đầu dọn dẹp bát đũa: "Chả hiểu sao lại phải tới đây làm gì, nghe nói trước kia ở trong bộ đội rất tốt mà."
"Ai mà biết được, có thể là muốn đổi hướng đi chăng."
Cục trưởng Cao rút một điếu thuốc, nghi ngờ: "Lại nói tiếp, hôm nay cậu ta đột nhiên đến hỏi tôi về chuyện của Tiểu Tôn, chả nhẽ là nhìn trúng tiểu Tôn, muốn lấy người đến bộ vũ trang ư?"
"Vậy cũng không tệ, so với đi theo ông còn tốt hơn." Bà Cao cười nói.
Chuyện phân nhà ở của hầm mỏ cuối cùng cũng bắt đầu bỏ phiếu.
Sáng sớm, Hứa Nam Nam tinh thần sung mãn đi tới chỗ công đoàn.
Phía bên công đoàn là nơi công nhân thường dùng để hội họp, là văn phòng lớn nhất của hầm mỏ. Cũng được coi là phòng họp. Việc bỏ phiếu này là do Lý Thành Văn và chị Lưu, hội trưởng công đoàn chủ trì.
Sự cố gắng của đồng chí Ngô Kiếm trước đó cuối cùng cũng không uổng phí. Lần đọc phiếu này, nhóm công nhân đều ủng hộ anh ta, cảm thấy anh ta là người có thể tin tưởng.
Việc bỏ phiếu còn chưa bắt đầu, đồng chi Ngô Kiếm đã mặt mày xán lạn đứng ở bục chủ trì hội nghị, Hứa Nam Nam đứng phía dưới nhìn, cảm thấy hình như anh ta đang hưởng thụ cảm giác nhìn xuống tất cả.
Một lát sau, Lý Tĩnh cũng kéo Hứa Kiến Sinh đến đây.
Mặc dù Hứa Kiến Sinh mặc kệ chuyện này, nhưng Lý Tĩnh đã làm xong rồi, hiện tại cũng thuận tiện qua ló mặt một lát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận