Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 98

Em nói này anh cả, khổ cho anh lần trước còn vì còn bé này mà chọc mẹ tức giận, thật là không đáng mà.”
Hứa Kiến Sinh hung dữ cắn răng, chợt đứng dậy: “Lần này tôi sẽ về dạy dỗ con ranh này.”
“Ai ôi, anh về có tác dụng gì đâu, chúng nó đã không phải người nhà chúng ta nữa.” Lý Tĩnh vội vàng nắm cánh tay của hắn ta: “Buổi chiều còn phải làm việc, tháng này đã xin nghỉ một lần rồi, xin nghỉ thêm thì trên mỏ sẽ có ý kiến. Hơn nữa, chuyện này cũng không vẻ vang, để người trong mỏ, sau này chúng ta không còn mặt mũi gặp ai cả.”
Vì hai con ranh mà mất nửa ngày công, không đáng.
Hình như lời nói của Lý Tĩnh có tác dụng, Hứa Kiến Sinh không xông ra ngoài, nhưng mà ngực liên tục phập phồng, rõ ràng cực kỳ tức giận.
Lưu Xảo nháy mắt với Hứa Mai Tử, chị ta lập tức đứng dậy rót nước ấm: “Bác cả, bác uống nước cho bớt giận, đừng tức giận hại thân.”
Lý Tĩnh nói: “Nhìn đi, Mai Tử hiểu chuyện, hiếu thảo với anh thế nào, còn hơn cả con ranh kia. Hai đứa nó không để ý tới anh, anh còn quan tâm chúng nó làm gì, sau này Mai Tử sẽ hiếu thảo với anh.”
“Bác cả, sau này chắc chắn cháu sẽ hiếu thảo với bác và bác gái.” Hứa Mai Tử khôn khéo nói.
Hứa Hồng thấy vậy, trong lòng khinh bỉ Hứa Mai Tử, nhưng ngoài mặt lại quan tâm: “Bác cả, sau này chúng cháu đều sẽ có hiếu với bác. Chờ cháu kiếm được tiền, cháu cũng mua đồ ăn ngon cho bác, bồi bổ cho bác.”
Trương Thúy Cầm nghe con gái mình dỗ hai người anh Cả như vậy, trong lòng rất khó chịu. Mặc dù cô ta cũng thường xuyên khen Hứa Hồng trước mặt vợ chồng Hứa Kiến Sinh, nhưng đó là bản thân cô ta nói, biết những gì mình nói là giả. Bây giờ nghe thấy con gái ruột nói như vậy, chỉ cảm thấy bây giờ con gái ruột thân thiết với hai người anh Cả, ném người mẹ ruột này ở một bên.
Nhưng mà lúc này cô ta cũng không thể tỏ vẻ, chỉ đành giúp Hứa Hồng nói chuyện: “Nhỏ lớn nhà em cũng hiểu chuyện, cháu gái không giống con gái sao? anh đừng để ý hai con nhỏ đó nữa.”
Uống chút nước ấm, lại được người ta khuyên mấy câu, cuối cùng Hứa Kiến Sinh cũng bình tĩnh hơn, nhưng mà vẫn cảm thấy bực bội. Con gái mình thành con gái của người khác, còn ra thể thống gì.
Hắn ta cảm thấy nếu bây giờ Hứa Nam Nam đứng trước mặt mình, hắn ta có thể đạp chết đứa con gái này.
“Anh Hứa, chuyện đã đến mức này rồi, chúng ta cũng không thể xía vào. Bây giờ đã chuyển hộ khẩu rồi, còn có thể chuyển về sao? Đến lúc đó lãnh đạo trong thôn cũng sẽ có ý kiến, cảm thấy chúng ta đang đùa bỡn. Em thấy thôi đi, anh cũng đừng về lo chuyện này nữa. Để Xảo và Thúy Cầm gửi lời với cha mẹ, nói chúng ta mặc kệ chuyện này, cũng không giận họ, đều tại hai đứa nó không hiểu chuyện.” Lý Tĩnh ngồi bên cạnh tận tình nói.
Dù sao về sau cô ta sẽ xem như chưa từng sinh hai đứa con gái này.
Hứa Kiến Sinh cắn răng, lại nắm chặt tay, đè nén tức giận trong lòng: “Mặc kệ, tôi mặc kệ. Chúng thích sao thì chiều, bảo chúng nó sau này đừng về xin tôi làm cha.”
Không phải hắn ta không nhận con gái, là con gái không nhận người cha này.
Hứa Kiến Sinh càng tức giận hơn.
Hiếm khi vào thành phố một lần, Trương Thúy Cầm và Lưu Xảo cũng không vội trở về, đều định ở đây một đêm. Lý Tĩnh không vui, nhưng lúc này cũng không thể đuổi đi.
Thấy hai người đưa bọn nhỏ đi học, đừng nói trong lòng chán ghét cỡ nào.
Thấy Hứa Linh chơi trong sân, cô ta đi tới véo tai Hứa Linh: “Cả ngày chỉ biết chơi, không biết giúp tao làm việc à.”
Hứa Linh đau đến mức lau nước mắt.
Lý Tĩnh phiền muộn: “Sao con của người ta đều thông minh hiếu thảo như vậy, tao lại sinh ra mấy đứa không ra gì.”
Trương Thúy Cầm và Lưu Xảo không định đi cùng nhau, mỗi người dẫn con, đi cách nhau thật xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận