Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 398

"Tôi ăn ít lại. Nếu anh lại ngất xỉu, thì những phiếu lương thực quyên góp đó biết bao giờ mới có thể dùng chứ. Đừng để tới qua tháng sau quá hạn, sẽ trở thành giấy vụn mất."
Các công nhân bên cạnh nhìn cán sự Ngô với ánh mắt rực lửa. Lương thực quyên góp rồi, khi nào có thể đến công đoàn đòi lương thực đây?
Cảm nhận được ánh mắt của người khác, lúc này Ngô Kiếm mới nhớ ra chuyện này.
Những phiếu lương thực vừa mới nhận được kia, xác thật vẫn chưa bắt đầu có hiệu lực thực tế. Điều này cũng bất lợi cho việc lôi kéo phiếu sau này.
Ngô Kiếm cảm thấy Hứa Nam Nam đã nhắc nhở anh ta, tuy rằng sự việc lần này không thành công, nhưng đợi phiếu lương thực phát xong thì không cần ngất xỉu nữa, những người công nhân đó cũng sẽ ủng hộ cho anh ta.
Anh ta nở nụ cười cảm kích: "Vậy thì tôi cảm ơn cán sự Vu nhiều nhé. Cô thấy đó, công đoàn của chúng tôi chắc chắn sẽ sớm làm chuyện thiết thực cho công nhân nhân của mỏ, để những phiếu lương thực đó có lợi ích thật sự."
Hứa Nam Nam gật đầu đồng ý: "Được, mọi người đều đang chờ đấy, cán sự Ngô phải nắm chắc nhé."
Nói xong thì bưng bát cơm của mình đi ra ngoài.
Chu Phương cũng cầm bát cơm của mình đi theo sau, còn thỉnh thoảng quay đầu nhìn hai người bọn họ. Nhìn thấy mặt Ngô Kiếm đầy nước canh, người thì nhếch nhác, chị ấy khẽ cười. Không nghiêm trọng đến mức đấy chứ, làm cho bản thân trông thật tội nghiệp để giành được sự đồng tình cũng không làm đến mức đó đi. Còn thêm Hứa Mai Tử đó nữa, nham hiểm như vậy, còn muốn kéo Nam Nam xuống nước đấy.
Ra khỏi nhà ăn, hai người đi đến vòi nước rửa bát cơm.
Nghĩ đến loại người như Ngô Kiếm cũng có thể được là công nhân viên tiên tiến, Chu Phương có phần không cam tâm. Một người đạo đức giả, giẫm đạp lên người khác để trèo lên như vậy, chỉ nghĩ tới thôi cũng không nghĩ nổi.
Chu Phương khẽ nói: "Ôi, em thật sự không lo lắng chút nào à. Chuyện anh ta gây ra cũng rất nghiêm trọng đấy, cho dù không xảy ra vấn đề gì thì dù gì cũng có tốn tâm tư, nói không chừng công nhân họ sẽ thật sự ủng hộ anh ta mất."
Hứa Nam Nam xối nước cho sạch bát, vẩy nước: "Nếu như chuyện của anh ta không xảy ra sơ suất, đến lúc đó những tấm phiếu đó cí bầu cho anh ta thì em cũng can tâm tình nguyện. Chỉ sợ rằng lòng tốt việc xấu của anh ta sẽ rước lấy tai vạ. Chị nói xem, chị cảm thấy có mấy nhà ở hầm mỏ mình thật sự khó khăn?"
Chu Phương thật sự không biết về vấn đề này. Dù sao thì chị ấy luôn nghe nói công nhân ở bên giếng mỏ đều rất khó khăn. Toàn là từ nông thôn đến, cuộc sống nhờ vào lao động tốn sức lực, trong nhà lại có nhiều con, khó mà nuôi nổi.
Hứa Nam Nam nói: "Không nói cái khác, chúng ta lấy chuyện của em lúc trước làm ví dụ. Ở nông thôn, những đứa trẻ không thể làm việc cũng có thể được phân phát một khẩu phần ăn. Chưa kể đến việc ăn trộn với các loại rau dại, lúa mì, trấu cám, chung quy ra cũng không đến mức đói chết. Mà tiền lương của công nhân giếng mỏ ở hầm mỏ cũng không tính là thấp. Nếu tính cả lương thực ở quê thì thật ra vẫn có thể nuôi sống cả gia đình. Thế nhưng tại sao lại không thể nuôi nổi chứ, vẫn chỉ một câu nói, mang gánh nặng quá lớn. Ngoài việc nuôi con cái, còn phải nuôi người nhà."
Đây cũng là đặc tính thời đại này, hễ trong nhà có anh em khấm khá thì đều phải giúp đỡ các anh em khác. Nếu bạn không giúp, sẽ phải bị người ta chỉ trích, đàm tiếu sau lưng, nói không có lương tâm. Không cần biết có phải là trói buộc đạo đức hay không, nhưng dù sao cũng phải sống như vậy. Thậm chí sống thế này còn được coi là một kiểu anh em thân ái tôn kính lẫn nhau, biểu hiện của gia đình đoàn kết cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận