Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 294

Đúng vậy, sau này mua nhiều đồ bổ mà người già thích ăn, để cho hai cụ bồi bổ thân thể thật tốt.
Khi cô đến mỏ sắt, vừa vặn gặp Hứa Mai Tử tiễn Lưu Xảo ra khỏi mỏ.
Hai mẹ con bọn họ không chỉ có ngoại hình giống nhau, mà ngay cả thần thái cũng giống nốt. Lúc nhìn thấy Hứa Nam Nam, Lưu Xảo bĩu môi tỏ vẻ không vui.
Hứa Nam Nam làm như không thấy, trực tiếp lướt qua hai người đó và đi vào trong mỏ. Nhìn thấy chú Vệ đang gặm bánh ngô ở trong phòng bảo vệ, cô mỉm cười chạy qua đó, móc bịch tương từ trong túi ra: "Chú Vệ, không phải chú luôn muốn ăn tương sao? Lần này cháu mang đến cho chú rồi đây, tương nhà làm đấy ạ."
Vệ Quốc Binh vừa nghe có tương ăn thì không khách sáo, duỗi tay ra lấy, chấm bánh ngô ăn, sau khi cắn một miếng bánh có dính tương thì mở to hai mắt, liên tục gật đầu khen: "Ngon lắm, mùi vị thật đậm đà."
Hứa Nam Nam mỉm cười: "Nếu chú Vệ thích, sau này cháu sẽ mang thêm cho chú. Tối nay chú có rảnh không? Trong nhà có nấu một bàn tiệc, muốn mời chú Vệ đến tham gia cho vui."
Đây cũng là cách nghĩ của bà Vu, muốn thông báo chuyện này với bên ngoài, cũng coi như là một sự kiện quang minh chính đại. Sau này mấy người ở đơn vị của Nam Nam cũng biết tình huống của cô, giảm bớt lời ong tiếng ve truyền ra ngoài.
Hứa Nam Nam đã cân nhắc qua, chú Vệ thì chắc chắn phải mời, ban đầu chú Vệ đã giúp đỡ cô rất nhiều. Còn có chủ nhiệm Chu, Chu Phương, riêng người ở nhà ăn quá nhiều, sau này sẽ mời riêng. Cô đã mời người ở bộ phận vật tư ăn kẹo vào ngày hôm qua nên cũng không cần mời nữa.
Vệ Quốc Binh chỉ cắn mấy miếng đã nuốt hết bánh ngô, anh ấy nhìn Hứa Nam Nam nói: "Nam Nam này, chuyện mà mọi người trong mỏ đồn thổi đều là thật hả? Cháu thật sự cắt đứt quan hệ với ba mẹ ruột và đổi họ rồi à?"
Hứa Nam Nam mím môi cười: "Đã cắt đứt từ sớm rồi ạ, chính tay ông ta đã tự viết giấy cam đoan, mặc kệ sống chết của cháu và Tiểu Mãn rồi."
"Ừ…có lẽ chỉ là lời nói lúc tức giận mà thôi." Vệ Quốc Binh nhớ tới chuyện đó lại thấy tiếc cho Hứa Kiến Sinh. Hai đứa con gái tốt như vậy đã thành con nhà người khác rồi. Sau này gặp mặt, tụi nhỏ sẽ không gọi bọn họ là ba mẹ nữa.
"Chú Vệ, có phải là lời nói lúc tức giận hay không thì cháu không biết. Nhưng mấy năm qua, cháu và Tiểu Mãn chưa từng được ông ta yêu thương. Sau này cũng không thể trông cậy."
Biết lòng Hứa Nam Nam đã quyết, Vệ Quốc Binh cũng không định khuyên cái gì.
"Như vậy cũng tốt, sau này cháu cũng có người thân quan tâm rồi, cuộc sống rồi sẽ tốt hơn ngày trước."
Hứa Nam Nam mỉm cười: "Vậy tối nay chú Vệ có đến ăn cơm không ạ?"
"Đi chứ, đương nhiên phải đi, chú còn chuẩn bị ăn một bữa thật no đấy."
"Chú Vệ cứ yên tâm, bao no bao ngon."
Hai người ở bên này nói chuyện vui vẻ sảng khoái, Lưu Xảo và Hứa Mai Tử ở bên đó cũng từ biệt nhau ở cổng ra vào. Hai mẹ con nói chuyện riêng tư, thấy Hứa Nam Nam và Vệ Quốc Binh nói nói cười cười, Lưu Xảo mím môi nói với Hứa Mai Tử ở bên cạnh: "Đừng để ý con nhỏ chết tiệt đó, nghĩ biện pháp nhanh chóng chuyển lên chính thức, không cần quan tâm đến mấy chuyện khác, còn phía nhỏ Cả thì con cũng không cần nhọc lòng, cũng không phải là chị gái ruột thịt của con, không cần thiết."
Hứa Mai Tử gật đầu, trong lòng đã muốn đuổi Hứa Hồng ra ngoài từ lâu.
Chỉ là hiện tại chị ta không muốn ầm ĩ với người ta, dù sao thì chị ta vẫn chưa lên chính thức, biến số có thể quá lớn.
Hứa Nam Nam đi vào hầm mỏ, dọc đường đi cũng có người quen chỉ chỉ trỏ trỏ cô. Đều là vì chuyện đi làm con thừa tự của cô cả. Hứa Nam Nam không thèm để ý, cô đến thẳng văn phòng hội liên hợp phụ nữ để mời chủ nhiệm Chu chiều nay tan ca đến nhà mình ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận