Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 173

"Đầu bếp Đỗ nói đúng, cho dù ở đâu thì cháu cũng là làm vì cộng đồng, bất kể có làm thế nào thì cháu cũng sẽ siêng năng cố gắng giống như ở trong nhà ăn ạ." Cô lại nhìn về phía Tương Lệ Lệ: "Đồng chí Tương Lệ Lệ, suy nghĩ của chị quá hẹp hòi, thế này không tốt đâu, tư tưởng trong đoàn thể nhỏ không tốt sẽ ảnh hưởng đến sự hòa hợp của xã hội đấy."
Biết Hứa Nam Nam đi học lớp học buổi tối để học thêm kiến ​​thức, những người trong nhà ăn đều rất chăm sóc cô.
Cô làm việc trong nhà ăn, là nhân viên bếp núc, lại còn là công nhân tạm thời. Hiện tại lương của nhân viên bếp núc vẫn không bằng lương của những công nhân khác trong hầm mỏ. Cấp bậc lương chỉ có mười cấp, mà tiêu chuẩn thấp nhất là hai mươi bảy đồng năm hào, mức lương công nhận tạm thời của Hứa Nam Nam thậm chí còn không bằng tiêu chuẩn lương thấp nhất, chỉ có 18 đồng.
Với đồng lương ít ỏi như vậy, mọi người cũng không đến mức coi cô là chủ lực. Hơn nữa lúc này cô lại đang phải học tập, đầu bếp Đỗ cùng đã nói cô thế này là đang giành lấy vinh quang cho nhà ăn, cho nên mọi người cũng tự động làm nhiều việc hơn chút, để Hứa Nam Nam có thêm chút thời gian học tập.
Bây giờ thời gian rảnh rỗi của Hứa Nam Nam nhiều, sau khi qua thời gian bận rộn nhất của thường ngày, cô có thể rời khỏi nhà ăn trước. Mọi người ở nhà ăn cũng không phải trông giữ cả ngày như những bộ phận khác, miễn làm xong việc là được.
Tận dụng cơ hội này, Hứa Nam Nam lại đi đến chợ đen thêm vài chuyến để bán lương thực, cứ thế là cô gom góp được hơn hai trăm đồng.
Hứa Nam Nam cũng lo lắng mình đi nhiều lần như thế sẽ bị người khác nhắm đến, thế nên sau khi để dành được hơn hai trăm đồng thì cô không đến chợ đen nữa.
Đương nhiên, cũng bởi tiền của cô trong Taobao ngày càng ít đi, khiến cô có chút lo lắng.
Kể từ lần trước sau khi khi bán tem đi, cô lại đặt vào một bộ khác. Nhưng bộ này lại vẫn mãi không bán ra được.
Cô thấy mình không thể suốt ngày cứ luôn dựa vào tem được. Hơn nữa tem kiếm được tiền thực sự cũng không phải tem bây giờ. Trái lại có một bộ tem bộ đội xanh đã ra rồi, nhưng cô không phải người của bộ đội, sao phải mua chứ.
Hơn nữa cho dù là tem bộ đội xanh thì hình như cũng rất hiếm, số lượng cực ít, cũng chưa chắc có thể mua được.
Nếu xuyên về thời cổ đại thì tốt rồi, có thể bán đồ cổ.
Đồ cổ...
Đúng rồi, mắt Hứa Nam Nam sáng lên, suýt chút nữa là vỗ vào đầu mình, lúc này hình như chiến dịch đạp đổ bốn cái cũ vẫn chưa bắt đầu, còn có rất nhiều đồ cổ chưa bị tổn hại. Nếu có thể thu gom một số đồ cổ trước khi xảy ra chiến dịch đạp đổ bốn cái cũ… nhất là những đồ cổ bị hư hại khi trải qua thời kỳ lịch sử đạp đổ bốn cái cũ ấy, vậy thì cửa hàng Taobao của cô thật sự sẽ trở thành 'cửa hàng Taobao'.

- Giải thích, "chiến dịch đạp đổ bốn cái cũ" là chiến dịch đạp đổ tư tưởng cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ, tập quán cũ của Trung Quốc những năm 60. Hết giải thích.

Mặc dù cô không biết cửa hàng Taobao này liệu có tương ứng với cái ở thời không mà cô từng ở trong tương lai không, nhưng trong lòng cô vẫn có chút cảm giác rằng cửa hàng Taobao này là đầu mối then chốt duy nhất giữa cô và thế giới tương lai.
Có lẽ khi cô có thể sử dụng cửa hàng Taobao này để kiếm tiền thì cô cũng có thể đưa những di vật văn hóa đã bị chìm ngập trong dòng chảy lịch sử đến tương lai.
Hứa Nam Nam đột nhiên cảm thấy có phần hưng phấn, cảm giác như thể có ý tưởng muốn xông ra khỏi mặt đất, lẽ nào nguyên nhân cô có thể mang cửa hàng Taobao đến thời đại này không phải là ngẫu nhiên sao?
Hứa Nam Nam không chắc chắn, nhưng sâu trong đáy lòng cô không khỏi vẫn có xúc động suy nghĩ như vậy.
"Thảo nào mình xuyên qua thảm đến thế, cái gọi là trời cao sẽ giáng trọng trách nặng nề lên những người mà trước tiên phải khiến họ chịu đau khổ trong lòng, thân xác mệt mỏi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận