Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 643

Cô ta cũng không nghĩ tới chuyện sẽ đến mức như thế này. Chỉ cần chuyện của Hứa Nam Nam thành là cô ta có thể đi tỉnh lỵ. Sau này ai còn lưu luyến cái huyện Nam Giang nhỏ xíu này nữa.
Nhưng bây giờ chuyện không thành, cô ta còn bị đuổi đi, sau này không còn bất kỳ cơ hội gì nữa. Còn phải quay trở về nông thôn.
Ở cái tuổi này của cô ta mà phải trở về nông thôn, sau này sẽ không bao giờ còn cơ hội nữa.
"Không có gì phải nói cả, cô tự mình nhìn xem trong mỏ có đồng chí nào tình nguyện cộng sự với cô nữa không." Nói rồi ông ta quay sang nam đồng chí bên cạnh: "Tiểu Lưu, đi gọi người hướng dẫn của cô ta tới đây."
Tiểu Lưu lập tức chạy ra ngoài.
Quản lý mỏ Cao cho những công nhân đang đứng hóng chuyện khác mau chóng ai vào việc nấy, đừng tụ tập ở chỗ này nữa. Những công nhân khác thấy quản lý mỏ Cao lên tiếng, cũng không dám ở lại chỗ này nữa, cho Hứa Mai Tử cái nhìn khinh bỉ rồi mới trở về vị trí làm việc của mình. Có điều chuyện cần hóng đã hóng được kha khá rồi, những chuyện này cũng đủ để đem ra bàn luận mấy ngày.
Mấy người ủy ban mỏ thì đều ở đây, chủ nhiệm Chu nghe động tĩnh cũng tới, ánh mắt nhìn Hứa Mai Tử rất bất thiện.
Lần trước lúc ở nhà ăn, Hứa Mai Tử này bị Ngô Kiếm và Lưu Đại Nữu ức hiếp, bà ta còn nói đỡ cho, ai ngờ lại làm ra hành động tác oai tác quái đến vậy. Nhanh như vậy đã gây chuyện đến Nam Nam. Thật là một con người lòng dạ đen tối. Ban đầu chủ nhiệm Hứa đúng là mắt mù mới nuôi thứ lòng dạ độc địa chuyên đi hại chính người nhà mình thế này.
Bà ấy nói với quản lý mỏ Cao: "Loại người như vậy kiên quyết không thể giữ lại." Là chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ trong mỏ, bà ấy phải đứng ra bảo vệ quyền lợi cho các đồng chí nữ. Nhưng hành vi của Hứa Mai Tử này không thể chấp nhận được, không còn gì có thể bao che nữa.
Hứa Mai Tử đứng một bên, sắc mặt tái nhợt, nghe lãnh đạo đàm luận chuyện của mình mà cô ta không thể biện minh một tiếng nào. Chuyện đã bày ra ở trước mắt, thái độ của lãnh đạo cũng đã kiên quyết như vậy rồi, cô ta biết làm gì cũng vô dụng. Chẳng qua cô ta vẫn không nghĩ ra, thứ kia rốt cuộc tại sao không thấy đâu nữa.
Tại sao vận số của Hứa Nam Nam luôn tốt như vậy. Rõ ràng chỉ là một con nhóc quê mùa lớn lên ở nông thôn, lúc ở nhà ở họ Hứa, ngay cả một cây cỏ dại cô cũng không bằng. Sao vừa bước chân vào thành phố làm công nhân, cô lại được sống tốt đến vậy. Dựa vào đâu chứ?
Bên phía quản lý mỏ Cao đã sớm đưa ra quyết định, không hề nhìn Hứa Mai Tử lấy một cái.
Qua một lát sau, thầy dạy của Hứa Mai Tử cũng tới, ở trên đường thầy Trương đã được nghe những chuyện cô ta gây ra, ông ta đến ủy ban mỏ báo cáo những biểu hiện lúc bình thường của Hứa Mai Tử: "Lúc mới đầu cũng khá tốt, có tinh thần cầu tiến. Nhưng sau đó có người yêu rồi thì bắt đầu lơ là. Sau khi đồng chí Ngô kết hôn thì gần như không có gì tiến bộ cả. Những người vào sau hơn cả cô ta đều có thể lên tay, còn cô ta thì không khác gì lúc trước."
Ông ta cũng biết, về sau Hứa Mai Tử không nghiêm túc là bởi vì bất mãn chuyện kéo dài thời hạn chuyển lên chính thức. Nhưng đó đều là chuyện do cô ta tự mình gây ra. Nghiêm túc chăm chỉ, sớm muộn gì cũng được chuyển chính thức. Hầm mỏ phạt cô ta một chút mà cô ta đã lồng lên, cũng hay thật đấy.
Kết quả không cần nói cũng biết. Phẩm cách không tốt, năng lực không ra gì, thái độ lại càng kém. Công nhân học nghề như vậy sớm nên bị cắt giảm.
Quản lý mỏ Cao lập tức cho người làm văn bản cắt giảm.
Còn mắng thầy dạy Trương một trận, học nghề như vậy thì sớm nên báo cáo lên. Để đó chiếm vị trí làm việc trong hầm mỏ, thế này là lãng phí tài nguyên của quốc gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận