Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 158

Hứa Mai Tử lập tức cúi đầu, thái độ ngoan ngoãn.
Nhìn phản ứng của chị ta, Lý Tĩnh vô cùng hài lòng. Nếu tất cả đứa bé đều nghe lời của cô ta, sợ cô ta thì tốt. Giống như bà cụ, tuổi đã cao, ở nhà nói một là một, không ai dám không hiếu thảo. Cô ta lại nghĩ tới cha mẹ ruột mà cô ta đã hơn hai năm không liên lạc. Vẻ ngoài nô lệ, bất lực hèn nhát, cả đời làm đầy tới còn chưa đủ, còn muốn chạy theo chủ.
Sáng sớm hôm sau làm việc xong, Hứa Nam Nam đi tìm đầu bếp Đỗ xin nghỉ.
Mới đến đã xin nghỉ, chuyện này nhất định không hay, nhưng Hứa Nam Nam cũng có lý do của mình. Cô phải đưa em gái đến trường ghi danh, bằng không sẽ muộn, trường học nghỉ đông rồi, lại sắp đến năm mới. Hứa Nam Nam không muốn đợi năm mới đưa Tiểu Mãn đi, muốn để Tiểu Mãn đi làm quen một khoảng thời gian trước.
Giáo dục của trẻ con vẫn rất quan trọng, đầu bếp Đỗ cũng không nói gì, vung tay lên, đi sớm về sớm.
Thế là Hứa Nam Nam bèn dẫn Hứa Tiểu Mãn đến tiểu học của con cháu công nhân ở mỏ sắt Nam Giang.
Trên đường, Hứa Nam Nam nhớ tới thư tố cáo hôm qua, nghĩ cũng không biết có tác dụng không. Suy nghĩ một lúc, cảm thấy hình như cũng không có gì để nghĩ. Dù sao cô chỉ tương kế tựu kế, tiện tay làm một chuyện. Có thể thành công, khiến người ta ghét Lý Tĩnh, không thể thành công, cũng chẳng ảnh hưởng tới cô.
Cô ngừng suy nghĩ, nghiêm túc dặn dò Hứa Tiểu Mãn ở trong trường phải chú ý nghiêm túc học tập, hòa đồng với bạn bè: “Tiểu Mãn, ở trường phải nhớ kỹ tám chữ.”
“Chữ gì?”
“Chăm chỉ học tập, ngày ngày tiến lên.” Hứa Nam Nam mang vẻ mặt sâu xa nói. Nhớ năm đó, tám chữ này đã tẩy não cô nhiều năm. Nhớ lại hồi tiểu học, thứ cô nhớ không phải thầy cô cũng không phải bạn học, mà là tám chữ chân ngôn dán trên bảng đen.
Hứa Tiểu Mãn hiếm khi thấy cô nghiêm túc dặn dò như vậy, cô bé mím môi, nghiêm túc gật đầu: “Chị, em nhất định nhớ kỹ.”
“Đứa bé ngoan.” Hứa Nam Nam xoa đầu cô bé, lại lấy ra chút kẹo từ trong túi: “Đây, bỏ vào túi, nếu gặp được bạn nhỏ thân thiện với em thì cho người ta một viên.” Đây cũng là bài học kinh nghiệm mà kiếp trước Hứa Nam Nam tự tổng kết ra, khi còn bé cô từng bị trúng mật ngọt chết ruồi này. Trẻ con đều là người đơn thuần nhất, ai có kẹo ăn thì tốt với người đó. Cô lo tính tình của Hứa Tiểu Mãn không dễ kết bạn, cho nên lấy ra chút “vũ khí”, xem có thể đánh trúng mấy bạn nhỏ đáng yêu đơn thuần không.
Hứa Tiểu Mãn ngoan ngoãn đặt trong túi, nuốt ngụm nước bọt, không thể lấy ra ăn. Chị nói đây là cho bạn nhỏ, cô bé không thể ăn trộm.
Có chứng minh trên mỏ viết, Hứa Tiểu Mãn nhập học rất thuận lợi. Nhưng bởi vì là dự thính, cho nên phải đóng thêm phí dự thính.
Bởi vì vừa vào học, cho nên trường học tạm thời để cô bé làm quen ở lớp một, đợi đến thi cuối kỳ, xem thành tích của kỳ thi, năm sau sẽ có thể nhảy lớp. Đóng học phí xong, Hứa Tiểu Mãn được giáo viên dẫn đi.
Nhìn đứa bé đi một bước quay đầu ba lần, Hứa Nam Nam có hơi phiền muộn, bây giờ cô đã hiểu tâm trạng chần chừ của những bà mẹ đứng bên ngoài cổng trường khi con cái lần đầu đi học.
Lúc rời khỏi trường vẫn chưa tới trưa, Hứa Nam Nam cũng không vội trở về làm việc, dù sao đã xin nghỉ nên dứt khoát đến lớp học đêm trên mỏ luôn.
Ban đầu trên mỏ khai thác mỏ, phần lớn trình độ học vấn của các công nhân đều không cao. Để phát triển công việc tốt hơn, trong mỏ đã mở lớp học đêm. Hơn nữa bởi vì mỏ sắt Nam Giang có ảnh hưởng rất lớn ở huyện Nam Giang, sau đó lớp học đêm không chỉ nhắm đến công nhân của mỏ sắt nữa, mà còn tuyển sinh ở bên ngoài, lúc này lớp học đêm có rất nhiều học sinh.
Hứa Nam Nam cũng định đăng ký chuyên ngành kế toán khoa trung cấp chuyên nghiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận