Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 354

Tiểu Mãn nói: "Em muốn nhảy lớp, để sớm hoàn thành chương trình học chút. Lúc đó là có thể sớm đi làm hơn."
"Vội gì chứ." Hứa Nam Nam nói. Có vượt cấp nhanh đến mấy cũng không thể trong ba năm đã học xong chương trình của trung học hay đại học được. So với việc đến lúc đó phải lên núi xuống làng, thà cứ thuận theo tự nhiên. Ông Vu và bà Vu là công nhân viên cũ ở xưởng, đến lúc đó cô bé có thể nhận một chức vị thay thế tại xưởng rồi ở lại trong thành.
Chỉ cần vượt qua giai đoạn đó, cô có thể để mọi người trong nhà có một cuộc sống tốt hơn nữa.
Hiện tại có cái Taobao mà cả ngày cũng không dám dùng nhiều. Muốn thu thập ít đồ cổ thôi cũng phải đi ra bên ngoài.
Cô đang nghĩ đến Taobao thì thấy có thông báo tin nhắn mới vang lên.
Hứa Nam Nam nhắm mắt lại tiến vào xem, lại là một người mới.
Hóa ra là nhìn trúng vòng ngọc của cô: "Thực xin lỗi, đó là hàng không bán."
Giọng điệu của người kia rất hống hách.
Hứa Nam Nam khinh bỉ, gửi một cái mặt cười rồi nói: "Xin lỗi, đây là bảo vật trấn điếm tiệm chúng tôi, thực sự không để bán. Bạn có thích vật nào khác không, cửa hàng của tôi có rất nhiều thứ nha. Có một số đồ chưa kịp niêm yết giá, nếu bạn thích thì có thể nhắn tôi."
Trước đó cô thu thập được không ít đồ cổ. Bởi vì hiện tại không thiếu tiền nên cũng không vội bán ra. Có người mua cô mới đưa ra một cái, không ai mua thì cô cũng không sốt ruột. Dù sao hàng hóa hiện tại khác với những đồ vật cô bán trước đây, thứ này quý giá hơn, bán một cái là đủ tiền ăn tiêu thời gian dài.
Cho tới bây giờ Hứa Nam Nam đều không nghĩ tới việc, có một ngày bản thân cô cũng có thể bán hàng một cách tùy thích như vậy.
Vị khách hàng kia có vẻ rất khó chịu, nói: "Trong nhà có người lớn sắp mừng thọ, tôi muốn tìm một món quà giá trị. Tốn bao thời gian tìm kiếm ở các cửa hàng khác đều không có đồ vừa ý, vẫn là nghe bạn bè nói ở chỗ cô có vòng ngọc làm từ ngọc lục bảo rất hiếm có, cho nên mới chạy qua đây xem."
Nếu không ai thèm tìm đến cái shop Taobao bé tí này chứ.
Câu này dù chưa bị đánh ra chữ, nhưng Hứa Nam Nam cũng đoán được.
Được rồi, mình còn bị người ta ghét bỏ đấy. Coi thường cửa hàng Taobao của tôi à: "Không thì thế này, nếu bạn không vội thì tôi có thể tìm cho bạn món quà khác."
Hứa Nam Nam cũng không dám cam đoan, cô chỉ có thể đi thử vận may, lúc đó có thể tìm được đồ hay không mới là vấn đề. Cái vòng ngọc này bởi vì có được rất khó, nên hiện tại cô vẫn tiếc không muốn bán.
"Được, tôi sẽ cố hết sức để tìm cho bạn."
Hai người nói xong, phía bên kia lập tức đăng xuất, rõ ràng là không tin Hứa Nam Nam có thể tìm được đồ gì tốt.
Rời khỏi cửa hàng Taobao, lúc mở mắt thì Hứa Tiểu Mãn đã thổi tắt đèn đi ngủ rồi.
Hứa Nam Nam chỉnh lại chăn cho cô bé xong, bản thân nằm xuống mà miệng vẫn mỉm cười, cố gắng kiếm tiền, tranh thủ trước khi chiến dịch đạp đổ bốn cái cũ xuất hiện phải tích trữ thêm của cải mới được.
Khu tập thể ủy ban huyện.
Lâm Thanh Bách vừa từ trong nhà cục trưởng Cao đi ra, mùi rượu nồng nặc, trông cũng có phần đã say.
"Không cần tiễn, em tự mình đi được, anh Cao, anh về trước đi." Lâm Thanh Bách cười cong mắt.
Cục trưởng Cao cũng say khướt: "Được, em trai à, hôm nào chúng ta lại uống một trận."
"Được, em mời." Lâm Thanh Bách nói đầy sảng khoái. Sau đó chậm rãi đi về nhà.
Thấy anh dần dần đi xa rồi, lúc này cục trưởng Cao mới vào trong phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận