Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 710

Hứa Nam Nam quay đầu lại nhìn, Lâm Thanh Bách đang giúp đỡ Lý Vỹ Minh, tuy hai người không hề biết gì cả, nhưng trông lại rất nghiêm túc.
Chu Phương nói: "Chẳng có cách nào khác, không có ai chăm con cho bọn chị, sau này chỉ có thể tự chị và Lý Vỹ Minh chăm nom thôi. Nhà của bọn em chắc cũng thế nhỉ."
Hứa Nam Nam nghĩ một lúc, quả thật đúng thế.
Hai người đang nói chuyện, một nữ bác sĩ bước vào, định làm kiểm tra cho Chu Phương.
Bác sĩ nữ khoảng tầm ba mươi tuổi, tướng mạo trung bình, nhưng con người thì rất thân thiện. Không hề giống như Tôn Hỉ Mai, là một bác sĩ nhưng lại vô cùng kiêu ngạo.
Đợi sau khi hai người đàn ông ra ngoài, thì cô ta bắt đầu kiểm tra cho Chu Phương.
Sau khi kiểm tra xong, Chu Phương cười vui vẻ cảm ơn: "Cảm ơn bác sĩ Từ nhiều."
"Là việc chúng tôi nên làm, cô gái này là đồng nghiệp của cô hả, trông trẻ nhỉ."
"Đây là bạn tốt nhất của tôi." Chu Phương kéo tay Hứa Nam Nam cười nói. Sau đó giới thiệu: "Đây là bác sĩ Từ, y thuật rất tốt, lần này chị sinh nở không được suôn sẻ lắm, may mà có bác sĩ Từ đó."
Hứa Nam Nam cũng mỉm cười nói: "Bác sĩ Từ quả thật là vừa có y đức vừa giỏi giang."
Bác sĩ Từ cười ôn hòa: "Hai cô quá khen rồi, không có chuyện gì nữa thì tôi ra ngoài trước nhé, hai người cứ từ từ nói chuyện."
Nói xong cầm bệnh án đi ra khỏi phòng bệnh.
"Cô bác sĩ này được lắm, nếu như sau này em có sinh con, cứ tìm đến cô ấy. Cũng là người mới đến chưa lâu, chị cũng may. Chứ nếu không thì lần này phải chịu cực rồi."
"Bác sĩ Từ không phải là người Nam Giang à." Hứa Nam Nam hỏi.
"Ừ, là từ nơi khác đến. Các bác sĩ sản phụ khoa ở Nam Giang không giỏi lắm, vốn dĩ cũng có người có chuyên môn chút nhưng lại là bác sĩ nam. Trước đây có vợ của một người nào đó sắp sinh nhưng lại không cho bác sĩ nam phẫu thuật, cuối cùng suýt chút nữa là sản phụ đó mất mạng. Sau này có vài người phản ánh rằng suýt nữa là bác sĩ nam đó bị đánh nên ở đây điều động người khác tới. Chị cũng là nghe được từ mấy người y tá nói chuyện với nhau. Rất may là có bác sĩ Từ đến, chứ không chị cũng không thích bác sĩ nam đỡ đẻ cho chị." Chính Chu Phương cũng nghĩ đến là phát sợ.
Hứa Nam Nam nghe xong thở dài nói: "Bây giờ đâu phải hồi xưa đâu, tại sao lại vẫn còn những người đàn ông như vậy chứ. Thà để cho vợ con mình mất mạng cũng để tâm đến những chuyện này."
Chu Phương nói: "Cho nên làm phụ nữ như mình không dễ chút nào đâu. Chị nói em nghe, đừng nghĩ là Lý Vĩ Minh đối xử tốt với chị thì sẽ không sao, nếu như thật sự để bác sĩ nam đỡ đẻ cho chị thì không biết là sẽ bị ghét bỏ bao lâu nữa đấy. Ai dà, đúng là không dễ chút nào."
Hai người đang nói chuyện thì hai người đàn ông đi vào. Cũng không tiện nói tiếp về chuyện này.
Lâm Thanh Bách và Hứa Nam Nam còn phải bận rộn cho việc chuẩn bị hôn lễ nên đi xuống lầu luôn. Trên đường gặp phải bác sĩ Từ, cô ta cười nói: "Chuẩn bị về rồi à. Những đồng chí trẻ tuổi như hai người nếu có thời gian rảnh thì đến thăm đồng chí kia nhé. Đến gia đình nhà bên chồng cũng không ai đến thăm nom cả. Sản phụ sinh con xong là chưa xong đâu, nếu như quá mệt sẽ rất dễ sinh bệnh." Cô ta lấy tay chỉ vào trán.
Hứa Nam Nam gật gật đầu. Cô cũng đã từng nghe qua, đó gọi là bị trầm cảm sau sinh. Cũng khá tương đồng với bệnh trầm cảm tiền sản, đều rất là nguy hiểm. Mới nãy thấy bộ dạng của Chu Phương vẫn rất tốt nhưng nghĩ lại thấy cũng thấy rất cực khổ. Gia đình nhà chồng và nhà mẹ đẻ không thể phụ giúp được gì.
Cô cười nói: "Bác sĩ Từ, còn phải làm phiền mọi người ở bệnh viện chăm sóc nhiều hơn ạ. Chúng tôi cũng sẽ lui tới thường xuyên để thăm nom."
Bạn cần đăng nhập để bình luận