Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 221

Hứa Nam Nam phớt lờ bà ta, nói với chủ tịch xã Lưu: "Bác chủ tịch xã, phiền bác giúp cháu ạ, cháu còn phải vội đi về để bắt đầu làm việc nữa ạ."
Chủ tịch xã Lưu gật đầu, trực tiếp đóng một con dấu lớn vào giấy chuyển hộ khẩu.
Bà Hứa vừa thấy đã ấn dấu luôn rồi, suýt nữa là nhào sang muốn giật lấy: "Không tính được, cái này không tính, nhỏ Hai là cháu gái nhà chúng tôi, muốn chuyển cũng chỉ có thể chuyển ra từ nhà chúng tôi."
Đây cũng là mục đích của bà Hứa đến đây, chỉ có để Hứa Nam Nam nhập về lại hộ khẩu nhà bà ta thì sau này mới có thể để công việc này lại cho Long Long.
Như Lưu Xảo đã nói, công việc của con trai cả Hứa Kiến Sinh sau này sẽ phải đưa cho Lỗi Tử, nhưng Long Long thì vẫn chưa được sắp xếp. Tuy bà ta thiên vị cháu trai cả, nhưng cũng thương cháu trai nhỏ. Nếu hai đứa cháu đều có thể vào thành phố, thì nhà ông Hứa bọn họ mới xem như là thật sự đã đổi đời.
Ai có thể nghĩ rằng con nhóc chết tiết như này có thể đỗ được công nhân chính thức kia chứ. Chuyện này thật sự đúng là gặp vận may, không đúng, là do nó lấy đi vận may của nhà ông Hứa bọn họ, nếu không thì sao nó có thể thi đỗ để trở thành công nhân chính thức được chứ.
"Nhỏ Hai à, nhỏ Hai, cháu chuyển hộ khẩu về lại, giấy chứng nhận cũng làm lại cái khác. Sau này cháu về nhà mình, bà nội sẽ không so đo những chuyện trước kia với cháu nữa.
Cháu vẫn là cháu gái của nhà chúng ta. Sau này cháu sẽ giống như đứa Cả và nhỏ Ba, được không?"
Bà cụ cũng biết lúc này không thể cứng đối cứng được, phải mềm mỏng xuống, hiếm khi bà ta tỏ vẻ thân thiện vui vẻ với Hứa Nam Nam như lúc này.
Lưu Xảo cũng đứng cạnh hát đệm: "Nhỏ Hai à, bà của cháu đã nói đến thế với cháu rồi, cháu không thể nể mặt bà mình, cứ phải bất hiếu như vậy sao? Chỉ chuyển hổ khẩu, thêm một thủ tục nữa thôi. Cháu cũng không thua thiệt gì đâu."
"Tôi chỉ muốn biết, lúc đầu tách ra, mấy người nói gì, sao bây giờ lại bảo tôi về lại, thế là muốn làm gì? Lúc đó, chuyện trộm đồ mà bà cụ còn làm ra được, tôi còn có thể nghe lời bà ta nữa à?"
Nghe thấy vậy, các cán bộ khác mới phản ứng lại: "Đây không phải là Triệu Xuân của thôn họ Hứa đó sao, năm ngoái hình như còn phải đi xét xử công khai nhỉ, không phải còn phải đang lao động cải tạo sao, sao lại chạy đến đây vậy."
Chủ tịch xã Lưu không vui nhìn bà Hứa: "Tại sao bác lại chạy đến địa phương gây chuyện vậy, là không phục chuyện xét xử công khai trước đó sao? Không thì chúng ta xét xử lại một lần nữa, để mọi người cùng đến đánh giá."
Bà Hứa vừa nghe muốn xét xử công khai lại, trong lòng lập tức thấy sợ sệt.
Lưu Xảo thấy vậy thì cười bước tới nói: "Chủ tịch xã Lưu, mẹ tôi không cố ý đến đây gây ồn ào, bà ấy là thật sự lo lắng cho nhỏ Hai. Con bé lâu lắm rồi không về nhà, mẹ tôi biết con bé về nên có lòng đến xem, cũng muốn bảo nhỏ Hai về nhà, để gia đình được hòa thuận.
Dù sao cũng là bà cụ lớn tuổi, chúng ta là con cháu, không thể bất hiếu được, anh nói có đúng không?"
Cô ta không hề nói về chuyện lúc đó đã để Hứa Nam Nam chuyển ra ngoài như thế này, hôm nay chỉ lấy chữ hiếu ra để nói chuyện, ý là muốn nói nếu Hứa Nam Nam không nghe lời bà cụ thì chính là bất hiếu.
Hứa Nam Nam lắc đầu nói: "Có hiếu đúng là quan trọng, nhưng hệ thống tổ chức mới là quan trọng nhất. Bây giờ tổ chức nói bà nội là phần tử xấu, nếu tôi ở cùng với bà cụ thì không phải là phản bội lại tổ chức sao ạ?
Các vị lãnh đạo, cháu lần nữa xin được bày tỏ thái độ đi theo tổ chức, quyết tâm nghe theo sự dẫn dắt và sắp xếp của tổ chức để làm phần tử tích cực của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận