Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 342

Không nể mặt bà ta, thì cũng phải nể mặt chủ nhiệm Hứa. Dù sao cũng quen biết nhiều năm như vậy mà." Thẳng thắn mà nói, quan hệ của anh ấy và Hứa Kiến Sinh mấy năm nay cũng không tệ lắm. Hứa Kiến Sinh ngoại trừ đối đãi với con gái ruột có chút hồ đồ thì các phương diện khác lại không có gì để cho người ta soi mói được.
Có điều quan hệ của anh ấy và Hứa Nam Nam cũng tốt, không muốn bởi vì chuyện này mà xa cách với đứa nhỏ, nên muốn nói rõ ràng trước.
Hứa Nam Nam nhìn ra được sự lo lắng từ trên mặt của chú Vệ, cô cười nói: "Chú Vệ, chuyện bỏ phiếu này là tự do, không có gì đâu ạ. Gần đây cũng có nhiều người tìm cháu, cháu vẫn đang suy nghĩ về việc bầu cho ai đấy ạ."
Thấy Hứa Nam Nam dường như không có ý không vui, Vệ Quốc Binh cũng cười: "Nếu cháu không biết bầu cho ai, chú có thể gợi ý cho cháu một người, ông Lưu ở hầm mỏ, cả nhà hiện tại còn đang phải chen chúc trong căn nhà một gian đấy. Hai vợ chồng đều là công nhân lâu năm, trong nhà có mấy đứa nhỏ, lớn thì đã thành niên, nhỏ còn đang học tiểu học. Cả nhà tuy rằng sống khổ, nhưng vẫn rất hòa thuận."
"Được, lát nữa cháu sẽ tìm hiểu một chút, nếu không có ai khác thích hợp, cháu sẽ bầu cho chú Lưu này ạ."
Hai người đang cười nói, nghe thấy từ bên ngoài cách hầm mỏ không xa truyền đến âm thanh hò hét ầm ĩ.
Trong lòng Hứa Nam Nam giật mình, trên mặt thì ra vẻ bình tĩnh: "Xảy ra chuyện gì vậy ạ?"
Vệ Quốc Binh liếc mắt nhìn: "Không biết, không cần quan tâm, dù sao chỉ cần không phải chuyện của hầm mỏ của chúng ta là được."
Hứa Nam Nam gật gật đầu, cười nói: "Vậy cháu bắt đầu làm việc đây."
Lúc đến văn phòng thì mọi người đã tới cả rồi, chị Liễu ở đối diện đang sửa sang lại mái tóc ngắn ngang tai của chị ấy.
Kẹp tóc xong, nhìn thấy Hứa Nam Nam tới, chị ấy vừa uống nước vừa nói: "Cuối cùng cũng tới rồi, vừa rồi có một nữ công nhân tới tìm em vài lần. Chị thấy tám phần cũng là vì chuyện bỏ phiếu."
"Ai vậy?" Trong lòng Hứa Nam Nam âm thầm suy đoán.
"Lần trước hình như có tới văn phòng của chúng ta, chính là nữ công nhân học việc kia ấy, tên là Ngô gì đó đó?"
"Ngô Tinh."
"Đúng, chính là cô ta. Dù sao cũng đã tới tìm em vài lần. Còn nói hôm nay em tới trễ như vậy, có phải xảy ra chuyện gì hay không. Em nói thử coi, có ai nói chuyện như vậy không, sáng sớm đã nói những lời không tốt đẹp."
Hứa Nam Nam vừa chỉnh sửa lại danh sách mua sắm của mình vừa nói: "Vừa rồi ở cửa em có nói chuyện phiếm với chú Vệ, nói về chuyện bỏ phiếu, không thì đã sớm tới hơn rồi. Chị nói là cô ta, thì em không thấy lạ. Chiều hôm qua cô ta cũng chạy đến tìm em khóc lóc, nhất định đòi em bỏ phiếu cho cô ta. Lúc đó em không đồng ý. Đoán chừng là còn chưa hết hy vọng. Không cần biết cô ta thế nào thì em sẽ không bỏ phiếu cho cô ta đâu. Chuyện nhà cửa bị tố cáo lần trước ấy, chị Liễu còn nhớ không ạ?"
Đương nhiên Chị Liễu nhớ rõ chuyện này, lúc ấy Hứa Nam Nam tuy rằng còn đang học tập ở ủy ban mỏ, nhưng rốt cuộc cũng là người của bộ phận vật tư bọn họ. Đương nhiên chị ấy cũng biết chuyện này. "Sao vậy, còn có chuyện gì bên trong đó sao?"
"Đúng vậy ạ, lúc ấy em coi cô ta là bạn, dẫn cô ta đến nhà em chơi. Kết quả là vừa xoay người đã bán đứng em, nói chuyện nhà cửa với Tương Lệ Lệ, biết rõ quan hệ của Tương Lệ Lệ với em không tốt, còn nói với người ta, rõ ràng không phải khiến cho người ta đi tố cáo em sao. Sau đó thì em không gặp cô ta nữa. Cảm thấy cô ta là người không tốt."
Những người khác trong văn phòng nghe như thể đang nghe kể chuyện xưa vậy, cảm thấy chuyện này thật sự là có tình tiết trùng trùng điệp điệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận