Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 608

Đi ra tới cửa cổng, Lâm Thanh Bách đang đợi ở đó, thấy cô buồn buồn hỏi: "Ở hầm mỏ xảy ra chuyện gì à?"
Hứa Nam Nam ngồi lên xe lo lắng nói: "Anh Lâm, dạo này ở hầm mỏ phải học hành rất bận rộn. Em cảm thấy có chút bất an. Anh Lâm, anh cũng nên cẩn thận chút nhé."
Cô lo lắng Lâm Thanh Bách bị cuốn vào trong đó. Lúc đó cho dù bây giờ có chức vụ là gì thì cũng bị vướng vào.
"À đúng rồi, tên họ Cao đó bây giờ như thế nào rồi? Liệu có ghi thù để sau này trả miếng chúng ta không."
Lâm Thanh Bách đang đạp xe nghe cô nói như vậy thì an ủi: "Không sao đâu, phía Nam Giang sẽ không có vấn đề gì đâu, còn bên tỉnh lỵ tạm thời cũng không có gì phải gấp. À đúng rồi Nam Nam, anh phải đi một chuyến đến thủ đô để xử lý những tài liệu mà em đưa cho anh."
Hứa Nam Nam ừ một tiếng.
"Nam Nam à, nếu như có ai hỏi em những tài liệu này từ đâu tới thì em hãy nói là đổi từ một hoa kiều yêu nước nhé."
"Vâng." Lý do này cũng được, dù sao hiện tại thì những kĩ thuật ở nước ngoài so với trong nước cũng tiến bộ hơn rất nhiều, tạm thời có thể giả vờ nói như vậy cho qua chuyện.
"Nam Nam, em nói thử xem, nếu người ta hỏi là đã lấy đồ gì để đổi thì chúng ta phải trả lời như thế nào đây?" Câu nói của Lâm Thanh Bách có vẻ như ám chỉ điều gì đó.
Tim Hứa Nam Nam đập mạnh: "Em cảm thấy nên nói là dùng đồ cổ để đổi, dù sao thì quốc gia nào cũng thích sưu tầm những vật cổ cả."
Lâm Thanh Bách cười: "Được, vậy thì nói là dùng đồ cổ."
Cuối tuần, Lâm Thanh Bách chuẩn bị để về thủ đô. Trước khi đi còn gọi điện cho Chương Lỗi để nhờ anh ta canh chừng họ Cao và giúp đỡ anh chăm sóc cho Hứa Nam Nam.
Chương Lỗi ở trong điện thoại bật tiếng cười: "Cậu có cần phải như thế không, không phải là chỉ đi một lúc thôi sao, còn nhờ anh lo cho em dâu. Cậu định chăm sóc cho em dâu như chăm sóc cho con gái à."
"Nói đàng hoàng đi, đừng nói nhảm nữa."
"Biết rồi, anh sẽ giúp cậu trông coi cô ấy, tuyệt đối không để ai bắt nạt em dâu được chưa. À đúng rồi người anh em, có một chuyện anh cần nói với cậu, Tôn Hỉ Mai mà cậu nói đã tới tỉnh lỵ rồi đấy. Cách đây không lâu có một bác sĩ thực tập đến bệnh viện quân y của chúng ta, hôm nay anh mới biết người đó là thanh mai của cậu. Cậu nói xem đồng chí nữ đó đến đây để làm gì cơ chứ?"
Đang yên đang lành sao không ở thủ đô, đến một nơi xa xôi ở đây làm chi không biết.
Lâm Thanh Bách nghe xong thì nhíu mày lại: "Tạm thời tôi không lo nổi việc này. Nếu cô ta đến đây thành thật làm bác sĩ thì cứ mặc kệ cô ta đi."
"Thú thật là tôi cũng chả muốn lo đâu, nhưng chỉ là thấy cô ta và tên họ Cao đó rất thân thiết với nhau, tôi lo rằng không biết họ có đang âm mưu gì không."
Vốn dĩ tên họ Cao đi đến đâu cũng gây phiền toái rồi, nay lại thêm một người từ thủ đô đến nữa, cục diện này sao ngày càng trở nên phức tạp.
Ở phía đầu dây bên này, Lâm Thanh Bách nhíu mày nói: "Đợi tôi từ thủ đô về rồi hẵng tính tiếp."
Những tài liệu này của Nam Nam mới là quan trọng nhất. Nếu có những tài liệu này thì có thể sẽ làm thay đổi được tư tưởng nào đó của những người cấp trên. Nhưng việc này tạm thời không thể nói cho Chương Lỗi biết được. Sau khi bàn giao xong mọi chuyện, Lâm Thanh Bách cúp máy rồi xách theo hành lý đi ra khỏi cửa.
Bệnh viện quân y ở tỉnh thành.
Tôn Hỉ Mai vừa tan làm thì đã thấy Cao Kiến Quốc đứng trước cửa đợi với vẻ mặt đầy niềm nở.
Thấy khuôn mặt đó của Cao Kiến Quốc, cô ta có chút hơi phản cảm. Nhưng đây là người mà cha cô ta tin tưởng, cô ta cũng không thể tỏ ra quá khó coi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận