Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 268

Hứa Kiến Sinh cau mày đi theo phía sau, cảm thấy có chút bất lực.
Chu Phương cũng không yên tâm, lo lắng Hứa Nam Nam sẽ bị thua thiệt nên cũng cùng nhau đi đến đó.
Mấy người vừa mới đi ra ngoài, Hứa Nam Nam bên này cũng được người dìu đi tới.
Nhìn thấy Hứa Nam Nam, Lý Tĩnh lập tức chạy tới: "Nam Nam, mày không sao chứ. Nếu không sao, chúng ta nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuyển nhà đi, nhường chỗ cho người ta."
Cô ta không tin rằng con nhóc này thực sự bị bệnh, nó chắc chắn đang cố ý giở trò.
Lần này Hứa Nam Nam thật sự là không hề cố tình, cô thật sự là đói đến mức ngất đi. Muốn thành công thì phải làm cho thật, lần này để cho bản thân có cơ hội chiến thắng hơn, cô thật sự đã nhịn ăn mấy bữa.
Lại thêm việc cô đã lâu không ngủ, sắc mặt phờ phạc, hai mắt thâm đen, vừa nhìn đã biết là không nghỉ ngơi tốt.
Nhìn thái độ của Lý Tĩnh, những người khác đều không chịu nổi nữa.
Dù là chuyển nhà, cô ta cũng không cần phải vội vàng như vậy. Mới vừa rồi còn nói là con gái ruột của mình mà giờ lại như mụ dì ghẻ.
"Lý Tĩnh, anh nghĩ chúng ta nên đợi thêm chút đi." Hứa Kiến Sinh cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy cô ta như thế này. Cũng không phải là do không có nhà để ở, thế mà cứ phải vì chuyện hộ khẩu mà làm ầm lên.
Tình hình bây giờ đã như vậy, tại sao không thể chờ đợi thêm một chút?
"Đúng vậy, tôi chưa từng thấy ai gấp gáp vội chuyển nhà như vậy." Chu Lệ Bình nói.
Chị Liễu không thể chấp nhận người trong bộ phận của mình bị bắt nạt như thế: "Quản lý mỏ Cao, người trong bộ phận vật tư của chúng tôi lần này mua được rất nhiều lương thực. Đồng chí Hứa Nam Nam vừa về đến nước còn chưa kịp uống, chuyện này cũng không cần gấp đến vậy chứ. Cũng không phải là không có chỗ để ở."
Hứa Nam Nam yếu ớt nói: "Nếu không thì tối nay con trở về dọn dẹp, hai người sáng sớm ngày mai hẵng dọn tới? Con cũng nhân tiện hỏi qua chủ nhà, nếu cứ thế chuyển tới mà không nói gì cũng không được hay lắm."
Quản lý mỏ Cao cũng cảm thấy sự việc này càng làm càng khó xem, với lại Hứa Nam Nam vừa đi công tác trở về, có gấp thì bây giờ cũng không thể chuyển đến liền.
"Hay là mọi người tối nay thu dọn đồ đạc, ngày mai rồi chuyển. Chủ nhiệm Hứa, ngày mai anh nghỉ một ngày. Đồng chí Hứa Nam Nam lần này đi công tác vất vả nên cũng nghỉ ngơi một ngày đi."
Nghe thấy quản lý mỏ đã sắp xếp như vậy, Lý Tĩnh siết chặt nắm đấm của mình một cách miễn cưỡng. Nhưng nghĩ rằng bây giờ toàn bộ khu mỏ đều biết chuyện này, Hứa Nam Nam cũng không có khả năng lật lọng nữa.
Hứa Nam Nam đang không khỏe, Chu Phương xung phong đưa cô về nghỉ.
"Em không thoải mái thật hả?"
Trên đường về nhà, Chu Phương có chút lo lắng. cảm thấy rằng sự việc ngày hôm nay xảy ra khiến chị ấy có chút không thể hiểu được. Nam Nam đang muốn làm gì, thực sự đồng ý sao?
Hứa Nam Nam nói: "Em không sao đâu, chị đừng lo lắng. Nhưng mà chuyện hôm nay, chị có thể giúp em truyền ra ngoài được không?"
"Tất nhiên là được. Vì để mua lương thực mà bản thân thì không nỡ ăn, đói đến ngất xỉu, câu chuyện này thì phải được tuyên truyền công khai, cái này cũng không cần xin, chị có thể tự làm chủ được."
Các thành viên ủy ban mỏ thường phải tuyên truyền một số ý tưởng tiên tiến trong mỏ.
Nam Nam lần này là sự thật việc thật.
"Được, vậy thì không có vấn đề gì." Hứa Nam Nam cười: "Việc sau này em sẽ tự xử lý."
"Tự bản thân em xem thế nào rồi làm là được, lúc trước chị và cô chị thực sự sợ em còn chưa quay về mà chuyện này đã được giải quyết như vậy, em có điều không biết, mấy người trưởng ban và chủ nhiệm kia đều nhìn chằm chằm ngôi nhà đó. Chị đoán chắc hôm nay sẽ có người tìm tới cửa của trưởng ban Lý."
"Chuyện này chúng ta không lo được. Chúng ta không tham gia vào chuyện chia nhà trong mỏ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận