Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 492

Lâm Thanh Tùng, cậu tự mình nghĩ lại xem cái cách mà cậu tiếp xúc với các nữ đồng chí có vấn đề hay không. Cậu là đàn ông, dù cậu đi lại gần gũi với nhiều nữ đồng chí như vậy thì cậu cũng không chịu thiệt. Nhưng cậu như vậy, các nữ đồng chí đó phải làm sao bây giờ? Có phải cậu nghĩ rằng chuyện của Hứa Hồng đã lắng xuống rồi, sau này sẽ không còn chuyện gì nữa? Tôi nói cho cậu biết, chuyện vẫn chưa xong đâu. Cho dù cuộc sống của chị ta có đau khổ đến đâu thì cũng là do chị ta tự mình rước lấy, sẽ không có ai đồng tình với chị ta. Nhưng vì cậu mà nửa đời sau của chị ta bị hủy hoại, liệu lương tâm của cậu có thấy bất an hay không?"
Vẻ mặt của Lâm Thanh Tùng có chút nhợt nhạt: "Cho dù thế nào đi chăng nữa, chuyện này cũng không liên quan đến anh trai của tôi..."
"Tôi biết anh ấy không liên quan đến chuyện này. Tôi chỉ giận tại sao anh ấy lại ủng hộ cậu làm như vậy. Cậu và Hứa Hồng như thế nào, Hứa Hồng lại bị người khác làm ra sao thì đó là chuyện của hai người, nhưng tôi không hi vọng anh của cậu cũng nhúng tay vào loại chuyện như vậy." Hứa Nam Nam nói xong thì cảm thấy tắc nghẹn không thoải mái.
Dù Lâm Thanh Bách có đánh nhau với người khác và đánh người ta chỉ còn nửa cái mạng thì cô cũng sẽ không thèm chớp mắt một cái. Nhưng loại chuyện bỉ ổi như thế này thì...
Hứa Nam Nam không nói tiếp nổi, cô xoay người cầm hộp cơm rời đi, không đến nhà ăn nữa. Trực tiếp quay về phòng làm việc.
Người của bộ phận vật tư đều biết mấy ngày gần đây tâm trạng của Hứa Nam Nam không được tốt.
Lúc trưởng ban Tiêu phân nhiệm vụ cũng cố gắng không phân cho cô.
Nhưng bây giờ Lý Vĩ Minh đang bận rộn lo chuyện kết hôn nên không có thời gian đi công tác, chị Liễu thì phải chăm lo gia đình nên không thể đi xa, chỉ còn lại một Tiểu Trương đã kiệt sức.
"Trưởng ban Tiêu cũng sắp xếp nhiệm vụ cho tôi đi, tôi đã lâu chưa ra ngoài rồi." Hứa Nam Nam cũng không muốn vì tâm trạng không tốt mà làm ảnh hưởng đến công việc.
Trưởng ban Tiêu nghe cô nói vậy thì lo lắng nói: "Nam Nam à, với trạng thái gần đây của cô, có thể ra ngoài được không?"
Hứa Nam Nam gật đầu: "Có thể, tôi ở nhà lâu quá rồi, cũng nên ra ngoài làm việc rồi."
"Vậy thì được, đơn hàng ở thành phố Đông Dương giao cho cô." Thành phố Đông Dương cũng là một tỉnh ở phương Bắc.
Hơn nữa, bên đó còn gần Tây Bắc.
Hứa Nam Nam nhớ đến thầy Hạ. Thầy Hạ ở nông trường Tây Bắc, vừa vặn cô có thể tranh thủ lần công tác này để đến thăm thầy Hạ. Buổi chiều, lúc viết thư giới thiệu, Hứa Nam Nam thuận tiện nhờ Chu Phương viết cho mình một lá thư giới thiệu đi nông trường Tây Bắc.
Hứa Nam Nam vốn đang rối rắm có nên nói với Lâm Thanh Bách chuyện cô phải đi công tác hay không, kết quả là chiều nay Lâm Thanh Bách không tới. Trên đường về gặp Lâm Thanh Tùng, cô cũng không tiện hỏi.
Ngược lại, Lâm Thanh Tùng lại bạnh mặt nói: "Anh trai tôi đi xa có việc rồi."
Thật ra cho đến tận bây giờ, đối với chuyện của Hứa Hồng, Lâm Thanh Tùng cũng không biết rốt cuộc mình có nên hay không. Nhưng những lời nói của Hứa Nam Nam cũng nhắc nhở cậu ta rằng những hành động trước đây của cậu ta rất bừa bãi.
Trước đây, cậu ta không hề biết đến khái niệm giữ khoảng cách. Cậu ta cảm thấy chỉ cần mình không có suy nghĩ xấu xa, dù có đi lại gần gũi với các nữ đồng chí thì cũng không sao. Nhưng trải qua chuyện lần này của Hứa Hồng… Cậu ta nghĩ, nếu mình có thể giống như anh trai, có lẽ người khác muốn đeo bám mình cũng không dễ. Những chuyện mà trước đây cậu ta cảm thấy không quan trọng, dường như cũng đã trở nên quan trọng.
"Cán sự Vu, chuyện của Hứa Hồng, tôi đã tìm được tên đó, anh ta đồng ý chịu trách nhiệm cưới Hứa Hồng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận