Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 206

"Có ở đó không?" Hứa Nam Nam gửi một tin nhắn, không có ai trả lời. Nhưng đã được gửi đi. Chứng tỏ rằng có thể chủ động gửi tin nhắn cho đối phương. Chỉ là hình như có vẻ có vài thứ không thể nhắc đến.
Hơn nữa cần phải đối phương chủ động tìm cô, cô mới có thể có quyền liên lạc với đối phương.
Đợi một lúc mà cũng không có chút động tĩnh nào, Hứa Nam Nam mới rời khỏi cuộc trò chuyện đó. Trong lòng cô lại vẫn có chút kích động.
Bất kể là như thế nào đi nữa, có thể liên lạc được, chứng tỏ là vẫn có cơ hội liên lạc được với tương lai.
"Chị, chị ơi." Hứa Tiểu Mãn chạy từ bên ngoài vào.
Hứa Nam Nam ngồi dậy từ trên giường, hỏi: "Sao thế?"
"Chị, vừa nãy em vừa đi tìm nhỏ Năm, em ấy nói là cha đã đồng ý để em ấy về quê đi học. Chị ơi, đừng để nhỏ Năm về đó, bà nội sẽ đánh em ấy mất."
Hứa Tiểu Mãn khóc nức nở, nói.
Cô bé lớn lên ở trong thôn, biết được những ngày tháng đó sống khó khăn thế nào. Khó khăn thì có là gì, mấu chốt là bà nội đối xử rất tệ với họ. Trước đây cô bé còn có chị, nếu như nhỏ Năm mà quay về, lại thêm không có ai chăm sóc em ấy, thì em ấy sẽ sống thế nào chứ.
"Chuyện này đã chắc chắn rồi à?" Hứa Nam Nam không bình tĩnh nổi, cô nhíu mày nói.
"Vâng ạ." Hứa Tiểu Mãn gật đầu nói. Vừa nãy cô bé có lén đi tìm nhỏ Năm, mới biết được chuyện này. "Sao cha mẹ lại nhẫn tâm như vậy chứ chị, không đối xử tốt với chúng ta, cũng chẳng đối tốt với nhỏ Năm. Dù sao đi nữa thì nhỏ Năm cũng đã sống với bọn họ lâu như vậy rồi mà."
"Trong lòng họ chỉ có mỗi mình họ mà thôi, đâu còn có con cái. Em đừng lo lắng, chuyện của Tiểu Linh cũng không phải bọn do họ nói là được. Bọn họ không cho Tiểu Linh học ở trong thành phố, để chị chu cấp cho em ấy học ở trong thành phố là được. Còn có mấy tháng nữa mới đến lúc Tiểu Linh nhập học, đến lúc đó chị nhất định sẽ để cho em ấy ở lại học trong thành phố."
Có điều chuyện này cô cũng không thể qua dễ dàng với Lý Tĩnh và Hứa Kiến Sinh đâu.
Vào ngày mồng sáu, hầm mỏ sẽ chính thức bắt đầu khởi công. Cho nên mồng năm này, tất cả mọi người sẽ lần lượt quay trở về.
Bởi vì là đón tết âm lịch, nên sau khi mọi người quay về mỏ, tâm trạng ai nấy cũng đều có vài phần vui vẻ. Dù là Tương Lệ Lệ, thì sau khi quay trở lại cũng tạm thời không gây chuyện gì nữa.
Tuy nhiên, tinh thần của Ngô Tình lại không được tốt lắm, về ăn tết mà trái lại cô ấy còn gầy đi. Hứa Nam Nam đưa cho cô ấy một hũ tương đậu để làm quà, cô ấy cảm ơn với vẻ ngượng ngùng. Nhận lấy rồi đặt vào trong túi xách.
Đến trưa thì Chu Phương mới quay về. Hứa Nam Nam cũng đưa cho chị ấy một hũ tương đậu. Chị ấy nhìn thấy dầu chảy chảy ở bên trong, vặn nắp ra thử một miếng: "Ngon quá!"
Ăn xong hai miếng tương đậu thì nhanh chóng đi uống nước.
Hứa Nam Nam cười: "Đây là để ăn cùng cơm." Mọi người ở đây đều thích ăn tương đậu, có điều Hứa Nam Nam cảm thấy tương đậu vị đậm đà quá.
"Mặc dù có chút mặn, nhưng mà ngon." Chu Phương đậy nắp hũ tương đậu, sau đó cũng chia đồ ăn cho Hứa Nam Nam và Ngô Tình. Đều là hạt hướng dương và đậu phộng ăn trong dịp tết. Cũng chia một chút cho Tương Lệ Lệ. Tương Lệ Lệ nhận lấy quà, một câu cũng không nói đã đi ra ngoài.
Kể từ sau khi mối quan hệ của Chu Phương và Hứa Nam Nam tốt lên, cô ta cũng coi Chu Phương không thuận mắt, cảm thấy Chu Phương là đồ phản bội. Chỉ vì một người mới đến, ấy vậy mà bất chấp tình cảm sống chung lâu năm trước đây với nhau ở trong ký túc này của bọn họ.
Chu Phương cũng không thèm để ý, dù sao thì đưa đồ cho người ta, cũng là nghĩ cùng một ký túc với nhau, không muốn khó nhìn mặt nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận