Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 58

“Chuyện này ...” Hứa Kiến Sinh lập tức cứng họng.
Vốn dĩ Lý Tĩnh thấy Hứa Kiến Sinh đang bảo vệ mình, thì định nhìn Hứa Kiến Sinh dạy dỗ hai con bé này, kết quả Hứa Kiến Sinh lại bị chẹn họng, trong phút chốc lại tức giận: “Con nhỏ này, đúng là không có dạy dỗ, cãi lại cả cha mày, sao lại xấc láo như vậy?”
“Không có ai dạy, lấy đâu ra dạy dỗ.” Hứa Nam Nam thản nhiên nói.
“Nhỏ Hai, sao em có thể nói vậy, không phải đang làm tổn thương bác cả và bác gái sao? Trong nhà có nhiều người lớn chăm sóc hai đứa, em còn muốn thế nào. Em biết bác cả và bác gái khó khăn thế nào không?” Hứa Hồng tức giận nói.
Hứa Mai Tử áy náy nhìn Hứa Nam Nam: “Chị Hai, nếu chị tức giận thì trút lên em đi, đừng oán giận hai bác.”
Lý Tĩnh lau nước mắt: “Nhìn đi, hai đứa nó hiểu chuyện như vậy, mà sao tôi lại sinh ra cái thứ này.”
Hứa Long và Hứa Lỗi cũng nghe thấy tiếng động thì chạy về, thấy Lý Tĩnh đang khóc, Hứa Hồng và Hứa Mai Tử đang trách mắng Hứa Nam Nam, lập tức cũng tham gia chiến đấu: “Chị Hai, sao chị lại hư như vậy, vừa tới đã gây chuyện. Lúc chị không tới, mọi người sống vô cùng tốt, sao chị vừa tới thì cãi nhau.” Hứa Long tức giận hấp tấp nói.
Cậu bé vẫn đang tiếc hai cái bánh bao thịt, bác gái nói để lại cho cậu bé và Hứa Lỗi ăn vào buổi tối, kết quả lại bị nhỏ Hai và nhỏ Tư ăn mất.
Hứa Lỗi cũng muốn mắng, thì bị Hứa Mai Tử kéo lại: “Lỗi Tử, đừng quấy rầy bác gái, đi vào phòng làm bài tập.”
Hứa Lỗi rất muốn mắng, nhưng mà mẹ cậu ta nói phải nghe lời của Mai Tử, nếu không sẽ đón cậu ta về quê, cho nên lúc này cũng không dám lên, chỉ đành mím môi đi vào phòng.
Lý Tĩnh có nhiều người giúp như vậy, khí thế lập tức nổi lên, còn muốn mắng mấy, Hứa Kiến Sinh mãi không lên tiếng đã không nhìn nổi: “Được rồi, đừng ồn ào nữa. Giờ ăn tối, ầm ĩ cái gì. Lý Tĩnh, nấu cơm đi!”
“Chuyện này vẫn chưa xong đâu.” Lý Tĩnh có hơi bất bình.
“Tôi nói đi nấu cơm, tôi mệt mỏi cả ngày, trở về còn không được ăn miếng cơm nóng à.” Hứa Kiến Sinh u ám nói.
Thấy sắc mặt của Hứa Kiến Sinh đã thay đổi, Lý Tĩnh mới hơi sợ, cô ta cắn môi, trừng Hứa Nam Nam, lúc này mới đến phòng bếp nấu cơm. Hứa Hồng và Hứa Mai Tử cũng liếc nhìn Hứa Kiến Sinh, trong lòng có chút sợ hãi, đi theo Lý Tĩnh đến phòng bếp.
Hứa Kiến Sinh nhức đầu xoa trán: “Nam Nam, con đưa Tiểu Mãn đi nghỉ ngơi trước đi, chờ lát nữa ăn cơm sẽ gọi các con.” Nói xong thì hắn ta cũng vào nhà.
Ở đây chỉ còn lại Hứa Tiểu Mãn và Hứa Nam Nam, còn có Hứa Linh đứng trong góc sân, bị dọa đến mức không dám động đậy.
Hứa Tiểu Mãn uất ức nhìn Hứa Nam Nam: “Chị...” Cô bé rất đau lòng, tại sao mẹ hung dữ với họ, mà lại đối xử tốt với đám chị Hồng Hồng như vậy? Vừa nãy luôn khen đám chị Hồng Hồng, mà lại ghét cô bé và chị gái.
Khác với cô bé, Hứa Nam Nam không hề buồn, nhiều lắm là hơi tức giận thôi. Với cô mà nói, người nhà họ Hứa đều là người không có liên quan, với cô mà nói thái độ của họ đều không quan trọng.
Đương nhiên, với Tiểu Mãn mà nói thì vẫn rất quan trọng, cho nên Hứa Nam Nam nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô bé: “Tiểu Mãn, thấy không? Thật ra cha mẹ đều không thương chúng ta, trước đây mặc kệ chúng ta, bây giờ cũng chỉ quan tâm đám chị Hồng Hồng. Sau này, em sẽ theo chị sống ngày tháng yên ổn, đừng đau lòng nữa.”
Nghe cô nói xong, nước mắt của Hứa Tiểu Mãn không khỏi liên tục rơi xuống, mím môi thật chặt, không biết đang suy nghĩ gì.
Hứa Nam Nam cũng không thể làm gì, có một số việc luôn phải hiểu rõ, bằng không sau này sẽ càng đau lòng hơn.
“Chị cả chị Hai, đừng khóc, ăn đường.”
Không biết Hứa Linh đi tới lúc nào, vóc dáng nho nhỏ, vẫn chưa tới eo của Hứa Nam Nam, rõ ràng cũng không phát triển tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận