Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 658

"Đồng chí, cô đúng là quý nhân của tôi mà." Ngụy Tiểu Đông nói từ tận đáy lòng. Ngẫm lại công việc ở trạm thu hồi đồ phế thải trước đây còn phải nhờ vả bao nhiêu mối. Kết quả được làm ở bộ phận hậu cần của quân khu tỉnh, bây giờ còn tốt hơn nữa, còn có thể giúp đỡ thu mua đồ cổ.
Hứa Nam Nam đã lấy đi rương bảo bối của cậu ta, tuy rằng người ta tặng cô, nhưng cô cũng cho rằng sau này sẽ không gặp mặt nữa nên lấy không chút do dự. Mặc dù cô không được gì cả, đã cống hiến toàn bộ nhưng chuyện này Ngụy Tiểu Đông không biết, thành ra cô cũng hơi xấu hổ: "Khụ khụ, đó là khả năng của chính cậu. Bình thường làm việc cậu nhớ phải chú ý một chút, đừng để bại lộ nữa."
"Cô yên tâm đi, lần này tôi làm việc rất kín kẽ, không để cho người khác biết. Mỗi lần tôi đi ra ngoài luôn cải trang, hình dạng lần nào cũng khác nhau."
"Cậu còn có thể dịch dung sao?" Hứa Nam Nam kinh ngạc nói.
"Cái gì mà dịch dung?"
"Làm cho mình một gương mặt bằng da đó."
"Làm sao có thể làm được như vậy chứ? Tôi chỉ là dán ria mép, mang kính mắt này nọ, rồi lại thay đổi kiểu tóc." Ngụy Tiểu Đông đắc ý. Đây cũng là mánh khóe mà gia tộc bọn họ dùng trước đây khi vào Nam ra Bắc. Truyền qua từng đời, là phương pháp bảo mệnh đấy.
Cải trang đơn giản hời hợt vậy cũng có thể che giấu tai mắt người khác à? Hứa Nam Nam có chút nghi ngờ khả năng của người giám thị.
Đột nhiên cô nhớ đến tóc giả, đồ trang điểm trong cửa hàng Taobao. Thầm nghĩ ngày nào đó mình cũng thử cải trang, không biết người khác có nhận ra được không.
Lần này đồ vật Ngụy Tiểu Đông thu được không ít, vẫn được bỏ trong bao bố không bắt mắt như cũ, đồ vật bên trong hoàn toàn không cùng đẳng cấp với những thứ trước kia. Vừa nhìn cũng biết là những vật phẩm quý giá.
"Toàn mua ở các thành phố lớn không đấy, bây giờ có đường lối rồi nên thu mua hàng hóa cũng thuận tiện. Không giống như trước chỉ mua trong tỉnh lỵ. Để tôi nói ấy à, thực sự muốn thu mua hàng hóa thì phải tới Thượng Hải. Bây giờ những kẻ có tiền đều chạy lên Thượng Hải hết. Còn có thủ đô nữa, đáng tiếc tôi không dám đến đó. Sợ bị người khác để mắt tới."
Gan có lớn đến mấy cũng không dám hoành hành ở thủ đô.
Nhưng Hứa Nam Nam không nghe thấy lời cảm khái của cậu ta, hai mắt cô tỏa sáng nhìn những món đồ cậu ta thu được. Các loại đồ trang sức vật trang trí đều vô cùng tinh xảo.
Lại nhìn cái bao bố đựng đồ cổ này, trong lòng Hứa Nam Nam thấy rất phức tạp. Cũng chỉ có lúc này mới có thể không coi đồ cổ ra gì như vậy.
Tiễn Ngụy Tiểu Đông đi. Cô vội vàng chạy về phòng, đặt hàng hóa vào bên trong Taobao.
Mấy thứ này đều có thể bán, Ngụy Tiểu Đông cũng đã giúp cô đánh giá giá trị vật phẩm. Hứa Nam Nam lại đánh giá đại khái thêm. Tuy không quá chính xác, nhưng nhưng cũng sẽ không lỗ bao nhiêu. Hơn nữa bây giờ đã chia phần rõ ràng, cô cũng không lo lắng chuyện mình bán lỗ vốn.
Buổi tối cậu Hai quét sạch hàng hóa. Sau đó nhắn lại cho Hứa Nam Nam, nói là chờ mấy ngày nữa sẽ bán đấu giá, đến lúc đó lại chuyển tiền cho cô.
Nhìn khoản tiền lớn gia tăng vùn vụt bên trong tài khoản, Hứa Nam Nam thở phào một hơi.
Bây giờ hợp tác với cậu Hai rồi, sau này hàng hóa cô thu mua được không cần phải lo không bán được nữa. Tiền bán được cuồn cuộn không ngừng, sau đó lại thu mua thêm hàng.
Ngày nghỉ, Lưu Song Song thực sự chạy tới nhà cô, còn rất lịch sự mang theo một ít bánh ngọt không dễ gì mua được tới.
Người già luôn luôn vô cùng yêu thích những cô gái trẻ tuổi, bà Vu thấy Lưu Song Song trông hiền lành chu toàn, lại còn bạn tốt cùng phòng làm việc với Hứa Nam Nam, đương nhiên chiêu đãi tận tình. Còn nói Hứa Nam Nam qua trò chuyện với cô ấy, còn bà ấy thì làm thức ăn trong nhà bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận