Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 810

Buổi trưa, Hứa Nam Nam cuối cùng cũng gặp được Chu Thắng Nam, đối tượng yêu đương của Lâm Thanh Tùng.
Trông không giống với những gì Hứa Nam Nam tưởng tượng, Hứa Nam Nam tưởng phải là một người phụ nữ cao lớn mạnh mẽ, tràn trề khí khái của anh hùng. Kết quả người ta trông rất xinh đẹp tươi tắn, đôi mắt to tròn long lanh, miệng anh đào chúm chím. Lúc nói chuyện với người khác thì cười thân thiện và ấm áp, vừa nhìn đã biết là một cô gái tốt phù hợp để nên vợ nên chồng.
Đại Bảo và Tam Bảo đều thích cô ấy. Lý Uyển và Lâm Trường Chinh càng nôn nóng muốn cưới về nhà.
Chỉ có Nhị Bảo và Lâm Thanh Tùng đều nhìn giáo sư Chu dịu dàng với ánh mắt kỳ lạ.
Gặp cha mẹ thì đương nhiên phải bàn về chuyện hôn sự. Trên bàn ăn, Lý Uyển đưa ra đề xuất việc sẽ kết hôn vào đầu xuân.
Chu Thắng Nam cười e thẹn: "Cháu nghe theo Thanh Tùng sắp xếp ạ."
Lâm Thanh Tùng quyết định như là ông lớn, nói: "Phải lĩnh chứng trước tết."
Lý Uyển vội vàng nói: "Được được được, thế lĩnh chứng nhận trước tết thì Thắng Nam năm nay có thể đến nhà chúng ta ăn tết."
Chu Thắng Nam cười nói: "Đều nghe Thanh Tùng ạ."
Lâm Thanh Tùng cười với vẻ đắc chí: "Vậy mới ngoan chứ."
Ăn cơm xong, ngồi nghỉ một lát, Lâm Thanh Tùng đưa Chu Thắng Nam trở về sở nghiên cứu, sau đó lại trở về nhà.
Còn chưa vào nhà cậu ta đã bị Hứa Nam Nam gọi vào nhà.
"Người yêu của cậu vội kết hôn như vậy, chứng tỏ rằng người ta thích cậu đấy." Hứa Nam Nam trêu cậu ta.
Lâm Thanh Tùng đắc ý nói: "Chứ còn gì nữa. Chính cô ấy nói muốn kết hôn vào tết mà."
Hứa Nam Nam nhìn cậu ta, cười mà không nói lời nào.
Lâm Thanh Tùng liếc nhìn cô rồi rũ đầu xuống. Được thôi, tất cả những gì vừa nãy đều là giả đấy. Trước khi đến đây, Chu Thắng Nam đã dặn dò cậu ta nói như thế nào cả rồi, thế là sau khi đến đây, Chu Thắng Nam chỉ cần nói một câu: "Đều nghe theo Thanh Tùng cả."
Thế nên biểu hiện của cậu ta trông thì cứ như ông lớn, nhưng thực ra là…
Cậu ta đã được lĩnh hội sâu sắc cái gì gọi là tự chui mình vào rọ. Sau khi người phụ nữ này yêu đương với cậu ta, cuối cùng cũng lộ ra bản tính thật. Cái gì mà lạnh lùng thờ ơ toàn là giả cả. Giống hệt như một con cáo vậy, suýt cưỡi lên người cậu ta luôn rồi.
Chị dâu em chồng không cần nói chuyện, mọi chuyện đều không nằm trong lời nói. Hứa Nam Nam thở dài một tiếng, lặng lẽ lấy ra một miếng ván giặt quần áo. Chính là cái mà Cổ Lỗ Sĩ đã tặng, được làm bằng gỗ đặc, bên trên còn trang trí rất đẹp và chạm khắc hoa, còn có phù điêu: "Cầm về đi, biết đâu cần dùng tới."
Bây giờ Hứa Nam Nam đã xác định, hẳn Cổ Lỗ Sĩ có lẽ là con cháu trong nhà họ. Hơn nữa không phải là con cháu xa. Nếu không sẽ không rõ chuyện của Lâm Thanh Bách như vậy, ngay cả thời gian ra mắt lần đầu tiên của người yêu Lâm Thanh Tùng cũng biết, còn biết cả chuyện mặt sau của Lâm Thanh Tùng nữa.
Dẫu sao theo ý của giáo sư Chu, trước mặt mọi người thì để cho thằng nhóc Lâm Thanh Tùng này ra vẻ là ông lớn. Cho nên nếu không phải người nhà thân thiết thì có lẽ sẽ không biết được những chuyện này.
Không phải đời con trai, vậy thì là chắc là đời cháu trai rồi. Chỉ là không biết bên chi nhà cô hay bên nhà Lâm Thanh Tùng. Có điều xem ra hai nhà bọn họ trong tương lai có lẽ chung sống với nhau cũng không tệ, nếu không thế hệ nhỏ cũng sẽ không đặc biệt tặng một món quà như thế này để trêu ghẹo.
Lâm Thanh Tùng kết hôn cũng không bày rượu cưới, hai vợ chồng cùng là người của sở nghiên cứu nên đều không muốn rêu rao. Thế nên sau khi lĩnh chứng vào ngày tết thì cả đại gia đình chỉ cùng nhau ăn một bữa cơm.
Ba đứa trẻ cuối cùng cũng có thêm một người thím hai dịu dàng thân thiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận