Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 646

Khi Hứa Nam Nam vào trong phòng, nét mặt cô gần như thay đổi ngay lập tức, khóe miệng cười rộ lên. Cô lấy cái vòng từ trong túi lụa đỏ kia ra xem, đúng là vòng vàng thật. Hơn nữa còn là vàng đặc ruột. Đây đúng là đồ tốt. Không bằng đồ cổ, nhưng dù gì cũng là hàng có giá trị cao. Để hãm hại cô, Hứa Mai Tử bỏ ra không ít tiền vốn nhỉ.
Nghịch nghịch vài cái, cô bèn ném vào Taobao để bán. Cũng coi như Hứa Mai Tử cống hiến một chút xíu cho quốc gia.
Sau đó lại lục lọi Taobao một hồi, cuối cùng tìm được một quyển sách "Những tố chất cần có của một diễn viên".
Xem một lúc, cô thấy cũng không có ích gì, còn không bằng cô phát huy tại chỗ. Thổ lộ chân tình mới là kỹ thuật diễn xuất tốt nhất.
Vứt sách trở lại Taobao, cô chống cằm thở dài. Anh Lâm ở thủ đô không biết thế nào rồi, phản ứng của bên trên như thế nào nhỉ, không biết có lấy được giải thưởng không nữa.
Tại quân khu thủ đô, Lâm Thanh Bách đang ở trong phòng tiếp khách chờ tin tức. Tài liệu nộp lên đã mấy ngày, bên trên rất nhanh đã triệu tập một nhóm chuyên gia học giả để tiến hành đánh giá chuyên nghiệp. Thậm chí còn có một số chuyên gia đang vội tới. Hiển nhiên bên trên còn coi trọng lần này hơn cả.
Lúc rút đến điếu thuốc thứ ba, cuối cùng Giang Bá cũng đi vào. Gương mặt vẫn nghiêm túc như thường lệ, chỉ là giữa hai chân mày thấp thoáng ý cười. Tâm trạng rất tốt.
"Thanh Bách, tài liệu lần này cậu gửi tới, sau khi được mười mấy vị chuyên gia về vật liệu quốc nội tiến hành nghiên cứu phân tích đã cho ra kết luận có tính ứng dụng rất cao. Đặc biệt là ở phương diện công nghiệp quốc phòng. Các lãnh đạo của quân đội họp cả đêm, tài liệu lần này được liệt vào danh sách tuyệt mật của quân đội. Phải chờ bên sở nghiên cứu công nghiệp quốc phòng sử dụng toàn diện mới sẽ phổ biến rộng rãi trong nhân dân, tuyệt đối không thể tiết lộ một chút tin tức nào."
Bởi vì những thứ kia được các chuyên gia từng đi học tập ở sở nghiên cứu nước ngoài bày tỏ rằng, với tốc độ nghiên cứu của nước ngoài thì trước mắt cũng rất khó có kỹ thuật như vậy. Cho nên những tư liệu này nhất định vẫn chưa được sử dụng trong nhân dân, có lẽ là vừa mới ra khỏi phòng nghiên cứu.
Nói cách khác, người cung cấp tài liệu kỹ thuật cho bọn họ, rất có thể là những người tiếp xúc đầu tiên với những tài liệu này.
Điều này làm cho tâm tư những người khác cùng chấn động. Lúc trước bọn họ cũng phái người ra ngoài tìm tài liệu, nhưng cho dù có là những kỹ thuật trước mắt mà các quốc gia u Mỹ đã sử dụng rộng rãi cũng rất khó lấy được.
Bây giờ ngay cả những kỹ thuật người ta vẫn chưa sử dụng cũng lấy được, năng lực này...
Bởi vì điểm này, cho nên phía trên nhất trí quyết định phải ra lực bắt được liên hệ với thế lực ở nước ngoài này.
"Thanh Bách, đường dây như vậy không thể chỉ dựa vào một đồng chí nữ trẻ tuổi được, như vậy rất nguy hiểm, không có bảo đảm. Chúng ta phải giành được liên hệ trực tiếp với đối phương để cho người chuyên nghiệp hơn kết nối với bọn họ. Như vậy mới có thể bảo đảm an toàn. Tất cả những gì đối phương cần, chúng tôi cũng có thể đáp ứng hết khả năng. Dĩ nhiên, những cống hiến của đồng chí nữ đó, bên trên cũng sẽ có phần thưởng xứng đáng."
Giang Bá Ân hiểu cái lý của lời khuyên này. Ông ta cũng biết Lâm Thanh Bách không phải loại người vì chuyện riêng không để ý đại cục. Hẳn anh sẽ hiểu được lý lẽ này.
Lâm Thanh Bách nghe vậy, lắc đầu: "Xin lỗi, chuyện này tôi không thể nào đồng ý. Thủ đoạn của đối phương cao hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng, tin rằng người được bên trên phái đi cũng biết được điều này. Ngay cả Nam Nam cũng không biết người đó đưa đồ đến chỗ cô ấy như thế nào."
"Không phải là bọn họ muốn dùng đồ cổ để trao đổi sao, vậy trao đổi như thế nào?" Giang Bá Ân cau mày nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận