Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 616

Ai nói con gái ruột thì nhất định sẽ ở bên cạnh cha mẹ chứ. Nếu là con trai mới phải như vậy. Không thấy bà cụ nở mày nở mặt thế sao, chẳng phải vì sinh ra ba đứa con trai đó sao. Con trai hiếu thuận, lấy vợ về rồi sẽ hầu hạ bà cụ.
Nhưng số cô ta không tốt như vậy, không sinh được con trai. Lẽ nào còn phải vì con gái mà mất cả công việc à? Nhưng lời này cô ta không dám nói thẳng với Hứa Kiến Sinh, cô ta thanh minh: "Cũng không phải là không lo cho nó nữa mà, sau này chúng ta thường xuyên quay về thăm Tiểu Linh là được không phải sao?"
Thấy Lý Tĩnh không hề có vẻ hối cải, tâm Hứa Kiến Sinh dần dần nguội lạnh. Người vợ này của hắn ta thật sự là không có chút tự giác của người làm mẹ.
Hắn ta không hiểu được, một người phụ nữ, sao có thể làm được đến mức độ này chứ. Đến cả mẹ của hắn ta, lúc đầu cũng không hề bỏ con giữa chợ với mấy anh em hắn ta như vậy.
Mẹ hắn ta chỉ là thiên vị, còn người phụ nữ này căn bản là vô tâm!
Hứa Kiến Sinh nhìn Lý Tĩnh trong phút chốc, đứng dậy đi về hướng cửa hầm mỏ.
Lý Tĩnh thấy thế, cứ ngỡ Hứa Kiến Sinh bị cô ta thuyết phục rồi, nhanh chóng đi theo sau. Trong lòng còn đang suy xét, giờ trong nhà thiếu con cái, hai thằng nhóc cũng không cần cô ta quan tâm nữa. Thế không phải bây giờ cô ta với anh Hứa có thể mang thai thêm sao, chưa biết chừng có thể sinh con trai.
Hai người cứ thẳng đường đi tới hầm mỏ, những công nhân gặp họ trên đường đều chỉ trỏ vào họ, bàn tán xôn xao.
Bị người già trong nhà đến tận hầm mỏ gây chuyện, nhân phẩm không biết phải tồi tệ đến mức nào.
Nghe những lời này, mặt Hứa Kiến Sinh cũng không có biểu cảm gì, cứ như thể là đã tê liệt rồi vậy. Lý Tĩnh thì lại tức đến ngứa răng, trợn trừng mắt với mấy người bàn tán kia.
Cuối cùng cũng đến cửa hầm mỏ, người nhà công nhân xem náo nhiệt vẫn vây quanh bà cụ ở cửa hầm mỏ. Có mấy bà bác lớn tuổi còn đang khuyên nhủ bà cụ.
Bà cụ nước mắt nước mũi giàn giụa, một câu cũng không nghe lọt tai. Hôm nay cho dù là ông trời đến đây thì bà ta cũng sẽ gây sự đến cùng. Từ sau khi thằng cả nói không quan tâm nhỏ ba nữa là người nhà thằng ba không quan tâm bà ta nữa. Đến cả thái độ của nhà thằng hai cũng không như trước nữa. Đồ đần độn Trương Thúy Cầm kia bây giờ cũng không cọ nhà xí bới phân cho bà ta nữa, hại bà ta gãy cả chân. Bà ta gãy chân mà cả nhà không có một người nào là quan tâm bà ta, vẫn là đại đội trưởng đội sản xuất Hứa Căn Sinh đưa bà ta đến bệnh viện huyện để chữa trị. Bảo bà Phùng đi theo trông nom bà ta. Nhân lúc bà Phùng ra ngoài, bà ta mới có cơ hội đến hầm mỏ quậy phá.
Cho dù có phải quậy như thế nào thì nhất định phải đưa được nhỏ năm về.
"Đừng khóc nữa, chủ nhiệm Hứa đến rồi." Bên cạnh có một bà thím vội khuyên nhủ.
Bà Hứa lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn, quả nhiên nhìn thấy con trai mình đang đứng ở trước mặt.
"Con trai à số mẹ khổ quá, nuôi các con từ nhỏ đến lớn, đến giờ cần có người phụng dưỡng thì con không thèm quan tâm mẹ nữa. Mẹ chỉ muốn có một đứa cháu gái, muốn nó thay con chăm sóc mẹ, sao mà con nhẫn tâm quá vậy?"
Hứa Kiến Sinh hít một hơi: "Chân của mẹ không thể cử động được nữa, Tiểu Linh nhỏ như vậy, có về quê cũng không chăm lo được cho mẹ." Hắn ta giơ tay chỉ về phía Lý Tĩnh bên cạnh: "Để Lý Tĩnh quay về chăm sóc mẹ đi."
"Cái gì?" Bà Hứa với Lý Tĩnh cùng lúc nói.
"Để Lý Tĩnh quay về chăm sóc mẹ." Hứa Kiến Sinh nhắc lại một lần nữa: "Lý Tĩnh là dâu cả, quay về chăm sóc mẹ già là điều nên làm. Còn có Lỗi Tử với Long Long nữa, con cũng không thể chăm nom được nữa để cho chúng nó ở nội trú ở trường đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận