Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 151

Mới một buổi sáng, những người cũ của phòng ăn vô cùng hài lòng về Hứa Nam Nam.
Hơn nữa cũng là người trẻ, có Tương Lệ Lệ để so sánh, Hứa Nam Nam thật sự không thể mò ra lỗi sai.
Các công nhân trong mỏ bắt đầu lấy đồ ăn sáng.
Hứa Nam Nam đi theo mọi người cùng cầm muỗng múc cháo, nhờ có bà Hứa đích thân dạy dỗ, bây giờ Hứa Nam Nam múc cháo cũng rất khéo tay. Vét bên trong sẽ đặc, múc bên trên sẽ loãng, thỉnh thoảng khuấy muỗng từ trên xuống dưới thì mới đều.
Hứa Nam Nam không quen ai, cho nên thỉnh thoảng cầm muỗng lớn khuấy, ai đến cũng được nhiều như nhau.
Đầu bếp Đỗ thấy vậy, cảm thấy cô bé này rất thông minh. Không giống Tương Lệ Lệ, lúc đến cũng lanh lợi, nhưng không đi đúng đường. Cho lãnh đạo thì lấy đặc, cho công nhân thì lấy loãng. Kết quả công nhân ăn không no, chạy đến trước mặt lãnh đạo ầm ĩ, lãnh đạo người ta còn mất hết mặt mũi.
Cũng không nghĩ xem, công nhân trong mỏ phải tốn sức làm việc, cháo loãng như vậy thì có thể no không? Lãnh đạo làm ở văn phòng, còn tham chút cháo nhạt nhẽo của cô ta, để người khác nhìn thấy thì sẽ nói xấu sau lưng lãnh đạo.
Mất mặt vì chút cháo, ai thích.
Nhưng dù biết Tương Lệ Lệ không làm tốt, thì cũng không ai nói được gì. Ai bảo lúc đầu chú của cô ta xảy ra chuyện ở trên mỏ nên mất rồi, để cô cháu gái này tới thay. Nể mặt chú của cô ta, cũng không ai nói được cô ta.
Càng ngày càng nhiều người tới nhà ăn lấy cháo, người ở nhà công chức cũng đến ăn cơm. Nấu cơm sáng phải nhóm bếp, sáng sớm phiền phức, còn không bằng tới nhà ăn trong mỏ mua. Dù sao cũng không đắt, số lượng còn không ít.
Lý Tĩnh bưng nồi, đi theo phụ nữ vào bên trong. Trong lòng dự tính hôm nay phải lấy thêm mấy cái màn thầu, đáng tiếc hôm nay không có bánh bao thịt, bằng không sẽ lấy cho hai đứa cháu trai, hai người ăn xong rồi đi học.
Bây giờ hộ khẩu của các cháu tách riêng với cô ta, cô ta càng cảm thấy thân thiết với những đứa cháu này hơn. Đợi cô ta làm xong chuyện chuyển hộ khẩu phi nông nghiệp, chuyển hai đứa cháu trai ra, để chúng vào hộ khẩu của mình và anh Hứa. Còn Hồng Hồng và Mai Tử, còn phải xem biểu hiện của hai đứa nó thế nào.
“Lý Tĩnh, hôm nay con gái cô cũng ở nhà ăn, chờ lát nữa chúng ta đến cửa chắn của con bé, xem có thể lấy thêm chút không.” Một người trung niên đứng bên cạnh Lý Tĩnh, chồng chị ta là tổ trưởng nhỏ trong mỏ, xem như cũng thuộc Hứa Kiến Sinh quản lý, bình thường cũng qua lại với Lý Tĩnh.
Nghe thấy người này nhắc đến Hứa Nam Nam, tâm trạng tốt của Lý Tĩnh mất luôn. Sao cô ta lại quên, bây giờ nhỏ gây chuyện đó làm việc trong nhà ăn chứ? Làm chuyện phục vụ người khác, trời sinh đã có số phục vụ người khác, cô ta ném câu nói mà bà Hứa thường xuyên mắng cô ta cho Hứa Nam Nam.
Mặc dù trong lòng vô cùng ghét bỏ, Lý Tĩnh cũng không muốn người ta thấy chuyện cười của nhà mình, khổ sở nói: “Như vậy không được, chắc chắn anh Hứa nhà tôi không đồng ý. Hôm qua anh ấy đã dặn tôi, không thể vì con gái làm việc ở đây mà để chúng nó lạm dụng chức quyền, không được phát sinh độc hại của chủ nghĩa tư bản.”
Người phụ nữ này nghe Hứa Kiến Sinh nói nghiêm trọng như vậy, cũng không dám thật sự đi nhờ Hứa Nam Nam: “Lý Tĩnh, cô và chủ nhiệm Hứa đúng là công tâm, còn suy nghĩ cho con cái. Không giống vài người, nhà ai có người thân làm việc ở nhà ăn, hận không thể cho cả nhà tới kiếm lời.”
Lý Tĩnh cười nhạt: “Ai bảo chúng ta đều làm cha mẹ, phải lấy mình làm gương, như vậy mới có thể dạy dỗ tốt con cái. Cô nhìn Hồng Hồng và Mai Tử nhà chúng tôi, bình thường ở trường cũng luôn được giáo viên khen ngợi.”
“Chẳng trách anh Trương nhà tôi luôn bảo tôi học tập cô, sau này phải dạy dỗ tốt con nhà tôi, con nhà tôi đứa nào cũng nghịch ngợm.” Người phụ nữ cười ha hả nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận