Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 246

Nhìn thấy Hứa Nam Nam, Vệ Quốc Binh hỏi: "Nghe nói các cháu mua nhà ở bên ngoài à?"
Hứa Nam Nam cười nói: "Chỉ là người khác tạm thời cho chúng cháu ở thôi ạ."
"Đúng thật là gặp được người tốt. Những năm nay nhà cửa khan hiếm biết bao. Cháu và Tiểu Mãn đều là người tốt phúc đấy." Trông coi, cô gái nhỏ thôn quê trước kia, còn sắp bị gả cho kẻ ngốc, thế mà sau đó trở thành công nhân chính thức ở mỏ, còn là công nhân ngồi trong phòng làm việc. Bây giờ càng giỏi hơn, giải quyết được cả vấn đề nhà cửa. Trong lòng Vệ Quốc Binh thầm cảm khái Hứa Nam Nam thật may mắn, anh ấy nhỏ giọng nói với Hứa Nam Nam: "Chuyện này đừng để người nhà cháu biết." Anh ấy lo về cha mẹ Hứa Nam Nam, đặc biệt là bà mẹ đó sẽ đi cướp nhà của Nam Nam để cho cháu trai cháu gái cô ta, đến khi đó thì Nam Nam sẽ phải chịu thiệt.
Dẫu sao, anh ấy cũng cho rằng con cái sẽ không tranh giành được với mẹ ruột của mình.
Hứa Nam Nam cười, chuyện này có lẽ cũng không phải là chuyện cô có thể giấu giếm được, chỉ với mối quan hệ mập mờ giữa Ngô Kiếm và Hứa Mai Tử, e rằng đó chỉ là vấn đề sớm muộn.
Trên thực tế, lúc này Hứa Mai Tử đã chạy về nhà để tìm Lý Tĩnh.
Hứa Hồng đang ở ngay cửa, bị Lý Tĩnh nhìn chằm chằm làm bài tập, nhìn thấy Hứa Mai Tử trở lại, chua ngoa nói: "Ồ, chị công nhân nhà chúng ta về rồi à."
Lý Tĩnh đang nghiêm mặt nhặt rau ở bên cạnh. Hiển nhiên cô ta đã có chút ý kiến với Hứa Mai Tử.
Ban đầu, Hứa Mai Tử được nhận làm công nhân học việc, tiền lương từ hầm mỏ mỗi tháng là mười lăm cân lương thực và hai mươi đồng. Vốn nghĩ có chút tiền và lương thực này thì sẽ bớt gánh nặng hơn cho nhà.
Kết quả là Hứa Mai Tử vừa mới bắt đầu đi làm thì lương thực này đã đổ vào nhà ăn ở hầm mỏ.
Dù sao thì tiền lương vẫn chưa phát, Lý Tĩnh chưa lấy được số tiền này, nên cũng không nhớ mong gì. Nhưng Hứa Mai Tử không hề mang chút phiếu lương thực nào do hầm mỏ phát về nhà cả, ngày ngày đến nhà ăn ăn cơm. Không bằng lòng tiết kiệm mấy phiếu lương thực để đem về cho cô ta.
Cũng không nghĩ thử, nếu không phải vì có chồng cô ta làm ở hầm mỏ thì chị ta có thể thi đỗ làm việc ở hầm mỏ sao?
Hứa Mai Tử cũng biết mấy ngày nay Lý Tĩnh có ý kiến ​​với chị ta, nhưng bây giờ chị ta đã có công việc, có thể tự nuôi mình. Thế nên không cho rằng thái độ của bác dâu quan trong là mấy.
Bây giờ nếu không phải có chuyện, chị ta cũng sẽ không thèm nhìn sắc mặt của Lý Tĩnh.
"Bác dâu, cháu có chuyện muốn nói với bác."
Lý Tĩnh cúi đầu nhặt rau, không thèm nhìn chị ta.
Hứa Mai Tử hít một hơi, rồi nói từng chữ: "Bác dâu, nhỏ Hai có nhà ở bên ngoài, còn là nhà hai phòng, chỉ để chị ấy với Tiểu Mãn ở."
Nghe chị ta nói, Lý Tĩnh còn cho rằng mình nghe thấy ảo giác.
Từ Hồng cũng che miệng cười: "Em nói mê gì thế, nó nghèo khổ, nhà từ đâu ra?" Hứa Nam Nam và Hứa Tiểu Mãn chen chúc với nhau trên chiếc giường nhỏ ở ký túc xá độc thân, dạ chị ta khỏi phải nói vui mừng cỡ nào.
Hứa Mai Tử nuốt nước bọt: "Là thật đó, người ở hầm mỏ biết hết cả rồi, còn không đồng ý chị ta vì chuyện này, bảo chị ta dời ra nữa. Là nhà hai phòng ngủ thật sự."
Nhìn thấy thái độ trịnh trọng của Hứa Mai Tử, Lý Tĩnh cũng có phần tin tưởng: "Thật à?"
"Bác à, bác không tin thì đến ủy ban mỏ hỏi đi. Người ủy ban mỏ đều biết cả."
Ánh mắt Lý Tĩnh đột nhiên thẳng tắp.
Hai phòng ngủ, không phải là nhà do hầm mỏ phát, là nhà hai phòng ngủ của riêng mình.
Điều này có nghĩa là gì, nó có nghĩa là… có thể chuyển hộ khẩu vào trong căn nhà này, là người thành phố chân chính.
Bây giờ chuyển hộ khẩu, chỉ cần có nơi sẵn lòng tiếp nhận, thì có thể chuyển được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận