Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 409

Anh ta thậm chí còn có thể cảm nhận được ánh mắt của Hứa Mai Tử đang nhìn mình, cả người anh ta lập tức thấy như ngồi trên đống lửa.
Quản lý mỏ Lý nói xong thì bảo mọi người tiếp thu ý kiến của quần chúng, có ý kiến gì thì cứ nói lên.
Người ứng cử tuyển chọn công nhân viên tiên tiến lần này, hoặc là làm việc chăm chỉ nghiêm túc, hoặc là biết cách nói chuyện. Quản lý mỏ Lý vừa nói xong, mọi người đã bắt đầu mồm năm miệng bảy lên tiếng.
Cách làm thì khá nhiều, có người nói rằng nên đặt ra giới hạn cho các gia đình khó khăn, chọn ra hộ khó khăn, sau đó sẽ thường xuyên giúp đỡ những người này, mỗi một tháng quyên góp một lượng ít phiếu lương thực, gánh nặng trong hầm mỏ cũng sẽ không lớn. Có người thì còn nói rằng giảm bớt đãi ngộ cho một bộ phận người, rồi nâng cao đãi ngộ một số người khác, cùng nhau vượt qua khó khăn… còn có ý kiến còn tàn nhẫn hơn, cắt giảm đội ngũ.
Những đại biểu của công nhân càng nghe càng cảm thấy nhức đầu.
Họ không muốn tiếp nhận giúp đỡ, thật đó, tự họ có thể nuôi sống bản thân, không cần phiền đến mỏ.
Hứa Nam Nam cũng hơi hoang mang. Tình hình chung của các đồng chí lúc này vẫn là rất đoàn kết, cho nên khi gặp vấn đề đã nghĩ đến việc phân chia đều, hy sinh lợi ích của một số người để xem xét đến một số người khác, đây không phải là rất bình thường sao? Giống như hiện tại chia lương thực ở nông thôn cũng chia theo bốn người lao động chia sáu phần sao, đó không phải cũng là chiếu cố đến những người già không thể lao động sao? Hứa Nam Nam ngồi ở đây mà nhận ra lòng dạ của mình quá nhỏ mọn. Cô thật sự chưa từng nghĩ tới việc hy sinh bản thân mình để chiếu sáng cho người khác…
Sau khi quản lý mỏ Lý nghe xong thì mỉm cười. Thấy Hứa Nam Nam chưa phát biểu, ông ta bèn nói: "Đồng chí Hứa Nam Nam, cô có gì muốn trình bày không?"
Hứa Nam Nam cũng ngại mở miệng. Cô cảm thấy chuyện này không dễ làm, thế nên suy nghĩ cả buổi trời, cũng chỉ nghĩ ra được có một cách mà cũng như không phải cách, chuẩn bị qua loa cho qua. Kết quả là bây giờ mọi người sôi nổi như thế, chí công vô tư như thế, cách của cô vẫn đúng là hơi xấu hổ để trình bày.
Thấy Hứa Nam Nam không nói chuyện, quản lý mỏ Lý tưởng rằng cô ngại ngùng, anh ấy có lòng muốn bồi dưỡng cho sư muội rất có tiềm lực này, quản lý mỏ Lý điềm đạm nói: "Không sao, đều là đồng nghiệp với nhau, có gì cứ nói. Bất kể là phù hợp hay không phù hợp, cũng sẽ không có ai trách cô đâu."
Lãnh đạo đã nói như vậy rồi, Hứa Nam Nam cũng không thể không nói gì.
"Hoàn cảnh gia đình của các công nhân trong hầm mỏ chúng ta không giống nhau, có người thì thiếu cái ăn, có người thì thiếu cái mặc. Tôi đang nghĩ nếu có thể tổng hợp lại, nếu là gia đình thiếu lương thực để ăn thì giảm dùng sản phẩm công nghiệp lại chút để đổi thành lương thực, vậy sẽ có thể giảm được áp lực. Những gia đình thiếu phiếu công nghiệp và thiếu cái mặc có thể lấy phiếu lương thực đổi lấy phiếu công nghiệp và phiếu vải. Chuyện này lấy danh nghĩa của từng người để làm chắc chắn không hay, tôi đề nghị sẽ do bên công đoàn tổ chức việc này, đương nhiên vẫn phải do ủy ban mỏ giám sát."
Công đoàn nhàn rỗi không có việc gì làm, vừa đúng lúc làm được việc này. Thế nhưng có liên quan đến lợi ích của công nhân, tất nhiên ủy ban mỏ vẫn phải tham gia. Sau thuyết âm mưu của mình, Hứa Nam Nam cảm thấy cách này cũng được coi là không tệ. Ít nhất không đắc tội hai bên. Công đoàn có công việc để làm, sau này ủy ban mỏ cũng có thể áp chế công đoàn một cách công khai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận