Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 703

"Khỏi phải lôi thôi làm gì, ngày nghỉ của tuần này đi luôn đi. Đến chợ đồ nội thất trong tỉnh chọn nhé. Cuối năm nên những thứ này sẽ dễ mua. Nếu như không thấy cái nào hợp thì chúng ta đi tìm thợ đặt làm." Anh muốn tìm người để đặt làm cho tốt hơn, phía trên gắn một tấm gương lớn, nghĩ đến cảnh Hứa Nam Nam soi gương chải tóc thay quần áo mỗi ngày là khiến anh cảm thấy ấm áp trong lòng.
"Được, đi." Hứa Nam Nam đồng ý.
Ừm, vừa hay đưa một vài tài liệu cho bên trên luôn. Cấp trên đã tỏ thái độ rồi, nếu cô không nhanh chóng đưa tài liệu thì sẽ khiến người ta nghĩ không ổn mất thôi.
Bây giờ ở hầm mỏ bận bịu, đến mức ngày nghỉ cũng phải tăng ca. Hứa Nam Nam không còn cách khác, chỉ đành xin nghỉ phép, lý do rất quang minh chính đại, phải đi sắm đồ dùng cho lễ kết hôn.
Vừa nói ra tin này, người ở ủy ban mỏ cũng náo nhiệt hơn.
Gần đây ai cũng bận sục sôi ngất trời, lâu lắm không có tin vui rồi. Bây giờ nghe cô gái nhỏ ở ủy ban mỏ cuối cùng cũng sắp kết hôn, mọi người ai cũng vui lây theo đôi phần.
Lý Tĩnh đến nhà ăn lấy cơm, lúc trở về cũng nghe được tin này: "Anh Hứa, Nam Nam sắp cưới chồng rồi, chúng ta có phải cũng nên đi xem không, mua sắm chút gì đó đi anh."
Hứa Kiến Sinh nói: "Chuyện này cô không phải bận tâm, cô đừng đi làm phiền con bé là được rồi."
"Sao lại là làm phiền, bây giờ em thật lòng quan tâm con bé mà." Lý Tĩnh đỏ mắt nói.
Bà ta thay đổi rồi, sao anh Hứa vẫn không tin bà ta vậy.
Hứa Linh ở bên cạnh há mồm ăn cơm, ăn xong cô nhóc lau miệng rồi hừ một tiếng. Sao không đi từ sớm đi, bây giờ chị cô nhóc sắp gả chồng thì đến nịnh hót, còn không phải muốn sau này chị cô nhóc dưỡng già cho sao. Theo cô nhóc nghĩ, người này nên bị kéo lên bệ giảng để mọi người khạc nhổ. Bà ta còn đáng ghét hơn mấy thầy cô ở trường học luôn ấy.
Khi Hứa Nam nam đang cân nhắc lúc lên tỉnh thì cũng tiện thể mang tài liệu cho bên trên.
Thì buổi tối Cổ Lỗ Sĩ lại đem đến cho cô một vài tài liệu.
Bây giờ cậu ta hình như càng ngày càng bận, đưa đồ xong thì để lại lời nhắn: "Lần này lấy có hơi nhiều, gần đây khá bận, chỗ này đủ để cô học một thời gian. Phải rồi, trong đó có một mục tài liệu, tạm thời chỉ sửa được một nửa, từng này cũng đủ dùng được một khoảng thời gian. Cô có thể lấy dùng trước, phần sau dự tính cần một khoảng thời gian nữa mới gửi đến được."
Hứa Nam Nam gửi hình mặt cười kèm hai dấu chấm than để cảm ơn sang. Sau đó cô nhìn một đống tài liệu và sách vở trong cửa hàng Taobao. Cô suy nghĩ, sách lần trước còn chưa dịch xong, vẫn nên lấy tài liệu trước. Cô sắp xếp tài liệu trong cửa hàng Taobao xong rồi gói lại trong một cái túi lớn trước. Lúc này Hứa Nam Nam mới yên tâm đi ngủ.
Ngày nghỉ phép này, Hứa Nam Nam mặc quân phục đi cùng Lâm Thanh Bách cũng mặc quân phục cùng ra ngoài. Lúc này quân phục đã dần dần trở thành trào lưu chính. Mặc quân phục màu xanh bước đi trên đường được xem như là biểu tượng tân thời. Để có được cả bộ này cũng không dễ dàng gì. Lâm Thanh Bách phải nhờ vả bạn ở trong bộ đội mới có được bộ đồ này. Bình thường Hứa Nam Nam mặc đồ lao động, khi nào lên tỉnh thì mới mặc như vậy.
Bà Vu cười rạng rỡ nhìn trang phục của hai người.
Vì sắp đến cuối năm nên có không ít người đến tỉnh, đến đâu cũng rất náo nhiệt. Hơn nữa bầu không khí cũng tốt hơn trước đó rất nhiều. Không khiến cô cảm thấy có chút căng thẳng như lần lên tỉnh trước.
"Anh Lâm, anh có thấy có chút gì đó khác không." Cô nhìn khắp tứ phía, đưa tay kéo tay áo Lâm Thanh Bách.
"Không giống thế nào?" Lâm Thanh Bách nhìn theo ánh mắt ngó tứ phía của cô.
Hứa Nam Nam cũng không nói ra được, chỉ là cảm giác có những chỗ không giống lắm. "Chỉ cảm thấy bầu không khí nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với trước đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận