Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 613

Cho nên lúc thu thập đồ đều là đi thu thập có mục đích cả. Tìm đồ toàn là của những người có tiền. Những người này hiện tại đối mặt với khó khăn, không có tự do, không có công việc, chỉ có thể tìm Ngụy Tiểu Đông giúp để đổi một số đồ dùng hàng ngày với lương thực.
Mặc dù thứ những người này lấy ra không phải đồ tốt nhất, chỉ rỉ ra từ phần đáy thôi, nhưng cũng là hàng tốt hơn nhiều so với những thứ nhặt được ở trạm thu hồi đồ phế liệu. Mà Ngụy Tiểu Đông cũng là người cẩn thận, lo lắng sau này sẽ có biến động lớn, cho nên đồ thu thập được đều là những món kiểu vàng bạc, đồ ngọc… Loại đồ này từ trước đến nay đều là hàng có giá trị tiền bạc cao.
Nhìn những món bảo bối bày ở trên giường, Hứa Nam Nam nhìn đến hoa cả mắt. Kích động một hồi, cô mới cất từng món từng món một lại vào trong Taobao. Sau đó mới mò theo danh sách mà Ngụy Tiểu Đông đặt ở trong hộp để định giá đại khái các món hàng.
Sau khi bỏ hết đồ vào trong cửa hàng, tâm trạng của cô cũng bình ổn trở lại. Đồ có tốt đến mấy cũng không thuộc về cô. Những của cải lấy không này, dùng vào chỗ thực dụng mới là bảo đảm nhất.
Chỉ là mấy đồ vật này không biết đến lúc nào mới có thể bán được, nếu như có người giúp giới thiệu buôn bán thì tốt rồi.
Không thì cứ chờ như vậy, chứ sau này lúc cần tiền lại lấy ra đợi bán một thời gian, bất tiện lắm.
Hứa Nam Nam nghĩ mãi, nghĩ đến cậu Hai. Tên lắm tiền này chẳng phải vẫn luôn thích mua đồ tốt ở chỗ của cô sao, nếu như có thể đóng gói toàn bộ mua hết luôn thì tốt quá.
Người này đúng là không nên nhắc tới. Sáng sớm hôm sau, Hứa Nam Nam mới ngồi lên xe lửa trở về Nam Giang thì cậu Hai gửi tin nhắn tới.
Tin nhắn vẫn nhắn theo kiểu oanh tạc như cũ, ồn ào đến mức khiến cho Hứa Nam Nam suýt chút nữa lại muốn chặn luôn cậu ta cho rồi.
Tôi Là Cậu Hai: "Cuối cùng cũng lên hàng mới rồi, cô có biết không, mỗi ngày tôi cứ đến chỗ cô lướt rất nhiều lần đấy!" Cậu ta cũng cách, mua mấy đồ này ở bên ngoài là cậu ta mua mười lần thì cũng phải chín lần bị lừa, bị lừa đến mức không ngẩng đầu lên được. Chỉ có thể ở đây tìm cảm giác ưu việt.
Ai bảo tại chủ cửa tiệm này còn gà hơn cậu ta cơ chứ.
Hứa Nam Nam thấy cậu ta nịnh như vậy, cách nhìn đối với cậu ta cũng tốt hơn chút: "Tối hôm qua mới đăng lên đó."
"Thứ gì cũng không tồi, nhìn có vẻ chất lượng khá đấy." Cậu Hai rất mãn nguyện.
Hứa Nam Nam gửi biểu cảm mỉm cười sang: "Đều là đồ tốt, tiếc là cậu không thể mua hết được."
Tôi Là Cậu Hai: "Coi thường tôi à, nhà chúng tôi chế tạo máy bay đó."
Hứa Nam Nam lại gửi sang một biểu cảm vô cùng ngạc nhiên: "Ý cậu là cậu muốn mua hết đồ hả? Thế thì phải tốn không ít tiền đâu."
Tôi Là Cậu Hai: "... Tôi tạm thời mua trước một phần về đã, nếu như đều là hàng thật thì tôi mua nốt. Tôi cũng không phải tay mơ, làm sao có thể mua một lúc nhiều hàng như vậy về, nhỡ đâu là hàng giả thì làm sao?"
Trước đây là ai nói người bán hàng giả cho cậu ta bây giờ cỏ trên mồ đã mọc cao ba thước rồi chứ. Hứa Nam Nam méo miệng, tính nhẩm, cho dù cậu Hai chỉ có thể mua mấy món thôi cũng có được không ít tiền.
"Được, cậu cứ từ từ chọn đi, có thể mua mấy món thì mua mấy món, tôi không cười nhạo cậu đâu."
Tôi Là Cậu Hai: "Đừng xem thường người khác!"
Rất nhanh, khung đối thoại bị tắt đi.
Lúc Hứa Nam Nam còn chưa kịp phản ứng lại, cậu Hai đã nhanh như chớp chọn được mấy món đồ.
Chọn một chiếc vòng ngọc và chuỗi hạt đeo tay bằng gỗ đàn hương lâu năm, còn có chiếc bát ngọc trắng mà Hứa Nam Nam thích nhất cũng bị lấy đi.
Tên này thế mà cũng biết nhìn hàng đấy.
Một lúc sau lại nhìn tài khoản, số dư thêm mười hai triệu…
Bạn cần đăng nhập để bình luận