Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 747

Cuối cùng, đám trẻ khi gặp phải bộ vũ trang của huyện thực sự dám ra tay với chúng thì bị dọa đến mức không dám ở lại trường, ai cũng chạy về hết.
Một lúc sau Hứa Linh cũng về, bị Lâm Thanh Bách xách dọc đường đưa về. Hứa Nam Nam nghe được tin này, vội đi ra ngoài, quả nhiên là nhìn thấy Lâm Thanh Bách đang xách Tiểu Linh đi về phía nhà của Hứa Kiến Sinh. Hứa Nam Nam mau chóng đuổi theo. Sau khi đến nhà, Lâm Thanh Bách mới thả Hứa Linh xuống.
Lâm Thanh Bách chỉ vào Hứa Linh, tức giận nói: "Em hỏi nó xem nó đã làm ra những chuyện gì, dám đạp lên cả thầy giáo của mình!"
Chuyện ở trường học, lúc trước Lâm Thanh Bách cũng đã nghe qua rồi, chỉ là trọng điểm bây giờ của anh là ở các đơn vị khác và các thị trấn. Anh nghĩ đám con nít này cũng không gây ra được chuyện lớn gì, cũng chỉ làm ra được mấy chuyện vặt vãnh, không cần phải lo.
Hôm nay đến rồi mới biết, trường học đã trở thành đống hỗn độn.
Những thầy giáo đó thì càng khỏi phải nhắc đến. Một nhóm học sinh trung học, chạy đến nhà giáo viên đập phá đồ đạc rồi đánh người. Giáo viên là người dạy cho cái chữ và bồi dưỡng đạo đức con người mà bị chà đạp như vậy.
Hứa Nam Nam cũng không dám tin nhìn Hứa Linh: "Em đạp lên người giáo viên à?"
"Bọn họ, bọn họ ai cũng đạp lên mà... Ai bảo ông ta bình thường quản bọn em chặt như vậy làm gì." Hứa Linh lo lắng nhìn chị gái và anh rể mình.
Cô nhóc nào biết được mình vừa mới đạp hai cái thì anh rể đã xông vào xách cô nhóc lên. Mọi người đều làm, nếu cô nhóc mà không làm thì người bị đạp sẽ là cô nhóc.
Hứa Nam Nam tức đến đỏ cả mắt. Tiểu Linh lại trở thành một trong những người mà cô ghét nhất. Bây giờ tuổi còn nhỏ, nếu mà lớn hơn thì còn không phải sẽ đi tịch biên tài sản người ta sao. Thiệt cho trước đây cô còn lo lắng Tiểu Linh bị người ta bắt nạt, kết quả… Cô túm lấy Tiểu Linh, đánh một cái vào mông cô nhóc: "Trước đây không phải chị đã nói với em rồi sao, bảo em không được dính dáng đến chuyện này. Em nói như thế nào, em đã đồng ý với chị rồi mà vẫn làm ra những chuyện này. Đứa trẻ này, giáo viên quản em là vì muốn tốt cho em, em lại báo đáp như vậy à."
Hứa Linh lập tức khóc toáng lên vì uất ức.
Nước mắt liên tục rơi xuống: "Dựa vào cái gì người khác có thể bắt nạt em mà em không thể bắt nạt người khác. Lúc trước Lý Tĩnh đối xứ với em không tốt, đánh em, còn mắng em. Hứa Hồng và Hứa Mai Tử cũng nói xấu em. Hứa Long và Hứa Lỗi cũng lén lút đánh em, dựa vào cái gì bọn họ có thể bắt nạt em mà em không thể bắt nạt người khác chứ."
Hứa Nam Nam nghiêm khắc nói: "Em bị những người đó bắt nạt, em lại đi bắt nạt người khác, vậy em và đám người Hứa Hồng có gì khác nhau. Có giỏi thì em bắt nạt ngược lại bọn họ, đừng học theo người ta đi hại người khác! Người khác đụng chạm gì em à?"
Hứa Linh bĩu môi không nói gì. Có chút sợ hãi nhìn anh rể mình.
Lâm Thanh Bách thấy cô nhóc như vậy, đứng dậy đi ra ngoài. Đứa trẻ này phải được dạy dỗ lại nếu không thực sự sẽ thành đứa trẻ xấu xa.
Hứa Nam Nam thấy Lâm Thanh Bách đi ra ngoài thì kéo Hứa Linh ngồi xuống: "Em tự mình nghĩ cho kỹ, thầy giáo bọn em quản em là muốn xấu cho em sao? Dạy kiến thức cho em, quản em là vì muốn tốt cho em. Em học theo bọn họ ra ngoài đánh người, trong lòng em có dễ chịu không?"
Hứa Linh im lặng một lúc.
Khi nhìn thấy thầy Chu bị đạp, trong lòng cô nhóc có chút không thoải mái.
"Tiểu Linh, em nhìn Hứa Hồng và Hứa Mai Tử đi, bọn họ bắt nạt người khác đấy, kết quả bây giờ như thế nào? Em muốn biến thành như họ hay sao? Chị biết trước đây em đã phải chịu uất ức, nhưng chúng ta không thể học theo bọn họ, ai ức hiếp chúng ta thì chúng ta ức hiếp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận