Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 554

Chị có biết cha của Hỉ Mai làm gì không? Bộ chính trị."
Lâm Thanh Tùng không nói rõ ràng, nhưng Hứa Nam Nam cũng nghe hiểu ý cậu ta.
Lại nhìn dáng vẻ cà lơ cà phất của Lâm Thanh Tùng. Có lẽ trong lòng cậu ta hiểu hết, chỉ là bình thường giả vờ như không quan tâm đến bất cứ điều gì mà thôi.
"Chị dâu, dù thế nào đi nữa, sau này chị giúp em khuyên anh trai em, gia đình chúng ta… không thể tách rời. Em biết anh trai em không thích cái nhà này. Nhưng gia đình chúng ta không thể không có anh ấy. Có thể sẽ có một ngày nào đó, nhà bọn em sẽ đoạn tuyệt quan hệ. Nhưng em hy vọng trong lòng, nhà bọn em vẫn là một gia đình."
Hứa Nam Nam bụm chặt khăn quàng nói: "Được rồi, nói mấy chuyện này làm gì chứ. Nếu anh trai cậu thực sự không quan tâm đến gia đình thì còn có thể đưa tôi trở về sao?"
Thực ra hôm qua cô đã nghe ra Lâm Thanh Bách có oán hận với nhà họ Lâm. Nhưng mấy năm qua anh vẫn nghe theo sự sắp xếp của nhà họ Lâm, anh cũng là người coi trọng tình cảm gia đình. Như chuyện anh thực ra không thích Lý Uyển, nhưng vẫn đối xử tốt với Lâm Thanh Tùng. Đây là một người đàn ông rất coi trọng tình nghĩa, không cần cô khuyên anh ấy cũng sẽ không thực sự rời bỏ nhà họ Lâm.
Nói xong những điều này, Lâm Thanh Tùng lại khôi phục dáng vẻ không tim không phổi, đưa Hứa Nam Nam đi dạo cửa hàng bách hóa.
Cửa hàng bách hóa ở thủ đô thật sự có không ít đồ, cũng có không ít đồ nhập khẩu.
Lâm Thanh Tùng muốn mua gì đó cho Hứa Nam Nam, nhưng Hứa Nam Nam không cần. Có rất nhiều thứ ở đây, nhưng cũng đắt tiền. Việc gì phải tiêu vào những thứ uổng phí này. "Tôi không muốn mua gì, chúng ta ra ngoài đi dạo đi. Đúng rồi, ở đây không phải có Tứ Hợp Viện sao? Tôi muốn đi xem."
Đi dạo cửa hàng bách hóa còn không bằng lướt Taobao.
Lâm Thanh Tùng không thể hiểu rốt cuộc Hứa Nam Nam đang nghĩ gì, những cô gái trẻ tuổi không phải đều thích mua sắm này nọ sao?
Chị dâu của cậu ta sao lại không giống vậy?
Không nghĩ ra thì thôi, Hứa Nam Nam đã lên tiếng, cậu ta là người tiếp khách phải theo thôi.
Lúc này trong Tứ Hợp Viện không còn là kiểu cho một đại gia đình ở như trước kia, những phòng ốc này đã được thu về thành sở hữu quốc gia rồi sau đó được phân chia lại.
Trong một Tứ Hợp Viện lớn ở được không ít người. Ở bên ngoài cũng có thể nghe thấy sự náo nhiệt bên trong.
Lâm Thanh Tùng thò đầu nhìn vào bên trong: "Không thì chúng ta vào xem một chút nhé?"
"Thôi, khéo mọi người lại nghĩ chúng ta đang làm gì nữa." Hứa Nam Nam lắc đầu. Vào xem mất công lại phá vỡ sự tưởng tượng của cô.
Đi dạo chốc lát, Hứa Nam Nam cũng cảm thấy hơi lạnh. Đang định chuẩn bị về nhà thì đột nhiên nhìn thấy một cái gì đó ở trong cửa, cô ngây ra một lúc.
Lâm Thanh Tùng nói: "Sao vậy?"
Hứa Nam Nam đứng đó nhớ lại một lúc, cảm thấy mình hẳn là nhớ không lầm. Dù sao hình như còn có một bộ phim quay vì thứ này, còn là phim bom tấn.
Cô là một trạch nữ không quan tâm chuyện thiên hạ, cũng chỉ biết một chút tin tức thế này.
Chỉ là không thể nào đâu, thứ này không phải đã đi ra nước ngoài sao, làm sao có thể ở thủ đô?
Hơn nữa còn cách cố cung không xa.
Đi vài bước, trong lòng Hứa Nam Nam vẫn không buông bỏ được. Nếu là thật, nếu là thật, chẳng phải đã được cô tìm thấy sao?
Nếu không phải thì cũng đâu trở ngại gì đâu.
Cô đột nhiên dừng lại: "Thanh Tùng, tôi vừa rồi quên mua len sợi, cậu có thể giúp tôi đến cửa hàng bách hóa mua một ít len sợi ​​không."
"Bây giờ đi à?"
Hứa Nam Nam gật đầu: "Tôi không muốn đi bộ nữa, cậu giúp tôi mua đi, tôi ở đây dạo chơi, chờ cậu quay lại."
Lâm Thanh Tùng sờ sờ đầu, cảm thấy chị dâu này của mình thật sự muốn là phải có được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận