Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 199

Vừa định đi ra ngoài, đột nhiên phát hiện trên bàn của Hạ Thu Sinh có một đôi găng tay.
Còn là một đôi găng tay da mới.
Lúc Hứa Nam Nam bước ra khỏi nhà, Hạ Thu Sinh đã đi làm việc lại rồi.
"Thầy Hạ, cháu về trước, ngày mai lại sang thăm ông ạ."
"Về đi, không có chuyện gì thì đừng sang đây nữa, không tiện đâu." Hắc Thu Sinh nói xong một câu thì xoay người lại bắt đầu làm việc.
Hứa Nam Nam đi được vài bước, cô quay lại nhìn Hạ Thu Sinh, rồi thở dài rời đi.
Thôi vậy, mỗi người đều có bí mật của riêng mình. Dù sao cô chỉ cần biết, thầy Hạ quả thật đã giúp cô rất nhiều là được.
Trở lại nhà Tống Quế Hoa, Tống Quế Hoa không hỏi cô đi làm gì. Chỉ sắp xếp chỗ ở cho cô và Tiểu Mãn. Trong nhà chỉ có hai phòng chính, một phòng dành cho bà Trần và hai đứa cháu trai ở, một phòng khác thì cho hai vợ chồng Tống Quế Hoa ở.
Lần này Hứa Nam Nam và Hứa Tiểu Mãn trở về, chung quy cũng không thể hai chị em bọn họ ở bên ngoài. Tống Quế Hoa bèn để hai đứa con trai của mình ở với cô ấy và Hứa Quý, để hai chị em cô ở trong phòng với bà Trần.
Bà Trần bây giờ cũng ngày càng thân thiết với chị em Hứa Nam Nam.
Biết hai đứa trẻ ngủ phòng mình, bà ấy còn có lòng lấy khăn trải giường mới ra trải, để hai đứa trẻ được ngủ thoải mái.
Buổi tối, Hứa Nam Nam và Hứa Tiểu Mãn ngủ, bà Trần thắp đèn dầu không ngủ.
Nếu là vào trước kia, bà Trần sẽ không nỡ thắp đèn dầu vào buổi tối, sẽ đi ngủ sớm. Nhưng vì để làm kịp quần áo mới vào mồng một đầu năm, thế là bà ấy cắn răng đốt đèn để làm.
Một lúc sau, Tống Quế Hoa cũng lấy kim và vải đi sang.
Mẹ chồng nàng dâu ngồi cùng nhau may quần áo mới.
Nhìn thấy hai người họ như vậy, Hứa Nam Nam đột nhiên cảm thấy đáng lẽ mình nên dứt khoát mua một bộ đồ may sẵn...
Mồng ba mươi hôm sau.
Việc trong nhà chuẩn bị gần như đã xong từ sớm, cũng không cần Hứa Nam Nam và Hứa Tiểu Mãn làm gì cả, Hứa Nam Nam lại đưa đến thêm ít rượu và đồ ăn sang cho Hạ Thu Sinh, còn mua đậu tăm chiên và đậu phộng chiên từ Taobao, để trong nhà để ông ấy ăn vặt.
Thật ra nếu có thể, cô còn muốn mua một chiếc máy vô tuyến điện cho Hạ Thu Sinh. Nhưng cô phải kìm chế.
Vào đêm giao thừa, gia đình Tống Quế Hoa sau khi ăn xong cơm thì bắt đầu gói sủi cảo.
Ngày như thế này đã rất nhiều năm không được thấy.
Trước đây, cùng lắm là ăn một bữa thịt rau no bụng, nào dám nghĩ đến chuyện buổi tối còn ăn sủi cảo chứ.
Lần này, nhờ thịt và bột mì mà Hứa Nam Nam mua về, trong nhà cuối cùng cũng coi như trải qua một bữa năm mới náo nhiệt.
"Năm mới rồi! Ăn sủi cảo thôi, ăn sủi cảo chúc một năm mới bình bình an an, đại cát đại lợi." Bà Trần cầm sủi cảo bước vào gian nhà chính, hét vào trong sân. Giọng nói vang vọng tràn đầy năng lượng.
Đây cũng là chuyện mọi người thích làm nhất vào đầu năm, khoe nhà mình có thịt và bột mì để ăn.
Hứa Nam Nam sớm đã quen với việc này.
Trước kia lúc cô còn ở thôn họ Hứa, không hiếm lần nhìn thấy những cô vợ chị dâu sau khi ăn xong thịt ở nhà, miếng thì dính dầu bóng nhẫy, còn cứ để đó không nỡ chùi đi, cố ý đi một vòng quanh thôn. Hận không thể để người cả thôn biết được nhà bọn họ vừa mới ăn thịt.
Thím Hoa Quế còn nói riêng với cô, có một số nhà thật ra không ăn thịt, bọn họ chỉ cố ý bôi chút mỡ lợn lên miệng mà thôi. Cái thôn chỉ lớn chừng này, nhà nào mà thật sự ăn thịt thì đã sớm ngửi thấy mùi thịt rồi.
Dù vậy, mọi người dường như cũng vẫn rất thích thú điều đó.
Lúc này ban đêm vẫn rất yên tĩnh, bà Trần hét lớn như vậy, người nghe thấy quả thật không ít.
Tại nhà ông Hứa ở đằng sau, cả nhà tụ tập trong phòng Đông ăn cơm cùng bà Hứa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận