Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 68

Rõ ràng cô em dâu này đang gây sự, trước đó ở Hứa Căn Sinh trong nhà thì rêu rao hắn ta ra tay đánh bà cụ. Bây giờ lại gấp gáp bảo Nam Nam lấy chồng, vừa nhìn đã biết không phải là chuyện tốt.
Dù sao cũng từng làm quân nhân, từng thấy việc đời, tất nhiên đầu óc cũng không đần. Trước đây không muốn quản lý chuyện nhỏ trong nhà, người nhà nói gì thì chính là cái đó. Bây giờ bằng lòng cẩn thận suy nghĩ, tất nhiên cũng có thể nhìn ra chút vấn đề.
Hứa Nam Nam cũng không ngạc nhiên vì sự thay đổi của Hứa Kiến Sinh, thậm chí cô cảm thấy đây là chuyện đương nhiên. Mặc dù cô và Hứa Kiến Sinh không tiếp xúc nhiều, nhưng dựa vào ký ức của nguyên chủ, cộng thêm mấy lần tiếp xúc suy ra kết luận, tính tình của Hứa Kiến Sinh giống ông Hứa nhất, không để ý chuyện không liên quan tới mình, bình thường hồ đồ, chờ liên quan tới hắn ta thì trở nên thông minh.
Phải nói, biểu hiện bây giờ của Hứa Kiến Sinh rất phù hợp với việc lúc trước hắn ta bị bà Hứa “vu oan”. Trước đó Hứa Căn Sinh trong nhà, Hứa Kiến Sinh bị tất cả mọi người trách mắng, thưởng thức sự lợi hại của người nhà, tất nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng người nhà giống trước đây.
Bà cụ trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Bà Hứa cũng không ngờ lúc này con trai lại mạnh mẽ như thế. Trước đó bà ta đã lo đứa con không có lập trường này bị nhỏ Hai thuyết phục, trở về ngăn cản chuyện này, cho nên mượn chuyện náo loạn một trận, để con trai áy náy, sau đó sẽ không tiện phản bác quyết định của bà ta.
Ai ngờ lần này con trai lại kiên quyết như thế.
Bà ta cắn răng: “Con tính dọa ai, trong xưởng còn để ý chuyện nhà chúng ta sao? Một con nhỏ nông thôn như nó, những người đó trong mỏ rảnh rỗi dính tới sao.”
“Mẹ, đây là sự thật, con cũng đã bảo đảm với người trên mỏ. Nếu để người ta biết chúng ta gả Nam Nam đi, công việc của con cũng không giữ được, không chừng sẽ phải đến cục công an nữa.” Hứa Kiến Sinh nghiêm túc nói.
“Cái gì, công việc của con không giữ nổi?” Cuối cùng ông Hứa cũng nói chuyện, thiếu chút nữa không cầm chắc tẩu thuốc.
Hứa Kiến Sinh gật đầu: “Đúng vậy, chủ nhiệm hội liên hợp phụ nữ chạy tới nhà nói.”
Hứa Nam Nam nói: “Phải đó ông nội, chủ nhiệm Chu còn bảo cháu mỗi tháng đến tìm cô ấy, sợ cháu bị đem đi bán.”
“Bán cái gì, thật khó nghe.” Ông Hứa cau mày nói, nếp nhăn trên trán ông ta nhíu lại một chỗ, khẽ rãnh rõ ràng, phả khói: “Nếu đã như vậy thì thôi, dù sao Nam Nam còn nhỏ.”
Chuyện khác ông ta mặc kệ, nhưng tiền đồ của con trai chính là mặt mũi của ông ta. Nếu con cả cũng chạy về ra đồng làm việc, nhà ông Hứa còn có hi vọng gì.
Không cần phải vì chuyện của một con nhỏ mà khiến con cả mất tiền đồ.
Bà Hứa không cam lòng nói: “Tôi không tin trong mỏ để ý nhiều việc vớ vẩn như vậy.”
“Bà không tin, vậy lỡ như người ta thật sự nhúng tay vào thì sao?” Ông Hứa buồn bực gõ tẩu thuốc lên bàn, giọng điệu nặng nề hơn vừa nãy: “Hai năm nay tình hình căng thẳng, không phải bà không biết, cả ngày suy nghĩ những thứ linh tinh.”
Bị ông Hứa nói như vậy, bà Hứa căm hận cắn răng: “Vậy thì tạm thời ở nhà hai năm nữa, tôi không thật sự bảo nó lấy chồng, chỉ muốn nó đến nhà người ta sống tốt mấy năm, nó không cảm kích, sau này đừng trách bà nội này.”
Hứa Nam Nam mỉm cười: “Bà, cháu không trách bà, cháu nhớ mãi ơn của bà, nhớ cả đời!” Nhớ bà già đáng chết xấu xa, sau này viết sách lưu truyền về bà, cảnh tỉnh con cháu đời sau.
Hứa Kiến Sinh cũng cười, không nhịn được mà giơ tay xoa đầu Hứa Nam Nam: “Lúc này mới ngoan, sau này ở nhà phải nghe lời người lớn, không được gây chuyện nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận