Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 756

Sau đó lại nhìn Hứa Nam Nam, một cô gái nhỏ như vậy lại mang thai con của anh. Bình thường còn phải cần người chăm sóc, sau này phải làm mẹ rồi.
Anh vươn tay định nhẹ nhàng chạm vào bụng của Hứa Nam Nam, nhưng lại không dám.
Hứa Nam Nam nhìn bộ dạng không có tiền đồ của anh, cô kéo tay anh lại, đặt lên trên bụng mình: "Bây giờ vẫn chưa có động đậy gì."
Cả người Lâm Thanh Bách cứng đờ như đang sợ hãi.
Hứa Nam Nam cười toe toét: "Anh nói xem, anh muốn con trai hay con gái? Em muốn một cô con gái. Con gái ngoan ngoãn biết bao nhiêu, con trai nghịch ngợm lắm. Con gái của Chu Phương ngoan lắm, ai cũng thích con bé hết."
"Sao cũng được, trai hay gái đều được." Lâm Thanh Bách không phải người quá coi trọng chuyện cha truyền con nối, chuyện này với anh sao cũng được.
Hứa Nam Nam kiên quyết nói: "Nhất định phải sinh con gái."
Bởi vì Hứa Nam Nam mang thai, cho nên mọi người ở ủy ban huyện ai cũng chiếu cố đến Lâm Thanh Bách hơn, chuẩn bị đổi cho vợ chồng họ một căn nhà khác.
Chức vị của Lâm Thanh Bách không thấp, tuy rằng chức vụ của anh là ở bộ vũ trang huyện, nhưng chức vụ về quân đội thì lại thuộc bên phía quân khu tỉnh, ở huyện có thể được chia căn hai gian. Ngôi nhà ban đầu của anh đã nhường cho Lưu Kiến Quân ở, thế nên mới ở một căn phòng xép. Phòng xép này cách nhau, vì vậy một nhà cũng có thể ở được. Nhưng ủy ban huyện cảm thấy có chút thiệt thòi cho anh, muốn đổi cho anh một căn nhà khác.
Với lại làm đến chức vụ này thì phải chia cho anh căn hai gian rưỡi.
Hứa Nam Nam sẽ không khước từ chuyện tốt như này. Việc khác cô còn có thể làm thế, nhưng cô vẫn mong được sống trong một ngôi nhà rộng rãi hơn.
"Anh đang cân nhắc việc đón ông bà đến sống cùng hai vợ chồng mình." Trước ngày dọn nhà một ngày, Lâm Thanh Bách bàn bạc với Hứa Nam Nam.
"Ông bà chắc chắn không đồng ý." Hứa Nam Nam dựa vào lòng anh, thoải mái thở dài. Ông bà có nhà riêng để ở, bọn họ ở nhà mình thấy thoải mái.
Lâm Thanh Bách nói: "Ông bà cũng có tuổi rồi, cần người chăm sóc. Không thể để Tiểu Mãn chăm sóc ông bà được."
"Được, vậy khi nào về sẽ nói với ông bà." Hứa Nam Nam ôm chặt anh.
Cô cảm thấy Lâm Thanh Bách thật tốt. Đừng nói bây giờ, dù cho là ở tương lai, có thể đón người nhà nhà vợ đến chăm sóc, làm gì có được mấy người. Lâm Thanh Bách lại còn nghĩ tới chuyện này trước cô nữa chứ.
Hôm sau, Lâm Thanh Bách nhắc đến chuyện này với ông Vu và bà Vu.
Nghe sắp xếp của Lâm Thanh Bách, hai ông bà có chút kích động, hai mắt đỏ lên. Bà Vu lau nước mắt: "Sức khỏe bây giờ của ông bà vẫn tốt, không cần đến ở với các cháu đâu. Sau này không thể hoạt động được nữa thì tính sau. Hai ông bà già chúng ta sống ở đây quen rồi, hàng xóm láng giềng đều thân thuộc. Sau này Nam Nam đẻ con, ban ngày cháu cứ đưa sang đây, ông bà còn có thể trông hộ cho."
Bà Vu đã bàn với ông Vu từ lâu, sau này sẽ trông con giúp. Ông Vu cũng đã tưởng tượng đến cảnh mình bế chắt đi dạo.
Hai ông bà không đồng ý, Hứa Nam Nam cũng tôn trọng họ, làm giống như lời họ nói, sau này khi sức khỏe hai ông bà không còn tốt nữa mới đón về ở cùng.
Sau khi có biểu hiện mang thai, bụng cô lộ lên rất nhanh, cứ mấy ngày là bụng lớn lên một chút. Đợi đến khi Hứa Nam Nam sắp sinh thì bụng cô đã to như một quả bóng cao su. Các bà vợ trong ủy ban huyện đoán: "Chắc là thai song sinh đấy."
Lúc bụng của Hứa Nam Nam to bất thường, lại càng nhiều lời đồn là cô mang song thai.
Hứa Nam Nam vô cùng căng thẳng. Một lần mà đẻ hai đứa...
Cơn chuyển dạ của Hứa Nam Nam đến vào buổi tối. Cô vừa ăn cơm tối xong thì bị vỡ nước ối. Hứa Nam Nam nhìn quần mình ướt đẫm thì kinh hoàng, tưởng rằng mình tiểu ra quần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận